Tên còn lại ở bên cạnh lên tiếng: "Vào doanh hai năm thì có thời gian nghỉ phép về thăm người thân, ba năm có thể lấy vợ sinh con rồi, có nhiều cô gái ở biên thành và trên thị trấn muốn gả cho Hạ gia quân chúng ta lắm. Chỉ cần nhà ở gân đây là được rồi, sau khi kết hôn, mỗi tháng sẽ được về nhà một lần, thỏa thích bung xõa."
"He he, coi chừng không phải Giang Đình nhớ mẹ mà là muốn cưới vợ rồi ấy chứ, mặc dù cô gái ở biên quan chúng ta không xinh đẹp như cô gái ở phương Nam nhưng cũng không kém nha. Lần trước tôi đến biên thành, ánh mắt của cô gái nhỏ kia nhìn ta, ê, lòng tôi đây, ngứa ngáy quá ởđi....
Giang Đình: ”...'
Chu Đông đạp người nọ một cú: 'Cút, Giang Đình mới mười tám, bớt dạy hư người ta.' Giang Đình nói lảng sang chuyện khác: "Tôi chỉ đang nghĩ là ngọn núi phía sau đại doanh của chúng ta có một khoảng đất hoang, nếu có thể trông ra được thứ gì ngon thì cũng cải thiện được khẩu phần của các tướng sĩ”
Có người phụ họa đáp: "Tôi đồng ý cái này nha, hồi ở trong gia tộc, vì để tranh giành một mảnh đất mà người trong thôn đánh cho đầu rơi m.á.u chảy, đến khi vào quân doanh rồi, trông thấy khắp nơi đều là đất hoang mà lòng tôi đây khỏi nói ngứa ngáy cỡ nào."
Chu Đông nói: "Quả thật nơi đóng quân trước kia có trồng vài loại rau để ăn nhưng hiện giờ nhân lực của đầu bếp doanh không đủ, ít nhất cũng phải chờ tới lúc kỳ thao luyện tân binh kết thúc, mới phân một ít người qua cho bên đây."
Giang Đình tò mò hỏi: "Đã trông được những loại nào thế?" "Trông chơi thôi, mùa đông có mấy củ cải trắng, bắp cải, tỏi tươi, hành lá, mùa hè có đậu đũa, trái cà tím...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT