Khi trời tối sầm, mọi người cơm no rượu say ngồi trên ghế tiêu thực. Chú Chung cười hỏi Giang Đình: "Được rồi, ăn cũng ăn, uống cũng uống rồi. Các cậu có yêu cầu gì cứ đề nghị thẳng đi."
Giang Đình và đám Tạ Ninh liếc nhau mà lòng mừng khấp khởi. Biết chuyện đã thành công, họ lập tức nói: "Vừa rồi mấy người Tạ Ninh cũng đã nói qua tình hình đại khái rôi. Chúng tôi muốn bán trà sữa trong quân. Chúng tôi lấy một nửa lợi nhuận, một nửa còn lại để trợ cấp mua thức ăn."
Chú Chung và hai quản sự còn lại liếc nhìn nhau. Quản sự kho lúa là người hiền lành, chú Chung nói gì ông ấy cũng không phản đối. Quản sự phòng bếp nhỏ thì há miệng mắc quai*, không còn cách nào để phản đối.
*Há miệng mắc quai(có 2 nghĩa): 1. Hành vi né tránh, không dám nói ra khuyết điểm của người khác vì sợ đụng đến khuyết điểm của mình. 2. Đã ăn hối lộ của người ta thì không thể nói xấu về người ta được.
Cuối cùng, chú Chung võ tay cái bộp: "Được, chốt vậy nhé."
Sau nhiều ngày nỗ lực, cuối cùng Giang Đình cũng dạy được đám lính bếp trong phòng bếp làm ra món cơm lúa mạch rồi. Giờ đây, bánh bột ngô họ làm đã không còn bị cháy sém bên ngoài hay là có tình huống do quá khô mà suýt nghẹn c.h.ế.t người nữa.
Mấy ngày nay, rất nhiều tướng sĩ đã khen đầu bếp doanh có tâm, điều này khiến cho cả đầu bếp doanh đều thấy hãnh diện, nháo nhào đòi Giang Đình tiếp tục cải tiến hương vị thức ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play