Tôi tranh thủ lúc họ cãi nhau mà cuốn gói quay trở về nhà, trước hết là phải thoát thân đã, trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết! Vạ đấy…
Căn nhà giờ không còn Hạnh nữa, trống trải quá. Tơ nhện cũng bắt đầu bám đầy tường, mớ rau sau vườn cả tuần nay không ai chăm sóc đã ngả vàng. Tôi quyết định thuê vài người hầu đến, vừa hay gần đây cũng có một cửa tiệm môi giới.
Bọn họ đứng xếp hàng trước mặt, tôi tùy tiện chọn lấy hai thiếu nữ tầm 15 tuổi tên Bích Mỹ và Trúc Nhàn. Trông cũng ngoan ngoãn và nghe lời, tôi bảo họ mỗi ngày dọn dẹp nhà cửa và lo vườn rau ngoài kia là được.
Đang ung dung, nhàn nhã ngồi trên lan can ăn mứt Mận thì thấy Cảnh Điền đứng dưới sân nhà. Hắn ngước mặt lên, trừng mắt nhìn tôi, chẳng nói chẳng rằng bước lên cầu thang.
- "Nàng không muốn sống đến thế à? Vết thương vừa đỡ không lâu đã ngồi trên lan can hóng gió!" hắn trách nhưng tay thì vẫn nhẹ nhàng bế tôi xuống lầu .
- "Này, này! Đổ đĩa mứt của tôi bây giờ!" tôi vùng vẫy.
- "Nàng như thế mới khiến nó đổ đấy! Liệu mà bám cho chắc!" hắn cảnh cáo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play