Thực ra Trần An Tu không ngủ, mẹ Trần đi vào đi ra y đều nghe thấy. Kể từ đêm qua, sau khi nhận được điện thoại của Tưởng Hiên, đầu óc y như tê dại, Tưởng Hiên ăn nói rất uyển chuyển, khách sáo nhưng ý tứ thì hết sức rõ ràng, hy vọng y có thể xin lỗi Tưởng Dao. Sau khi y từ chối, Tưởng Hiên cũng không nói gì nặng lời, chỉ im lặng một lúc lâu rồi bảo cứ như vậy đi, sau đó thì tắt máy. Y biết Tưởng Hiên giận, nhưng lần này y không hề muốn thỏa hiệp hay nhượng bộ.
“Video là do anh tìm người xóa hả?” Y không dám tưởng tượng, nếu đoạn clip đó không được xóa thì cuộc sống hiện tại của y sẽ rơi vào tình trạng hỗn loạn cỡ nào. Hai ngày nay, y sống mà như thể đi trên mũi dao, mọi chuyện đều phải cẩn thận, lúc nào cũng đề phòng, cũng may Chương Thời Niên đã về. Thực ra, y không cần Chương Thời Niên về làm gì cho y, chỉ cần người này có mặt đã giúp y yên tâm rất nhiều, ít nhất y cũng có người để tâm sự.
“Vu Á Thanh gọi điện cho Joe.”
“Thì ra là nhờ ơn thư ký Vu, cô ấy cũng không bảo gì tôi. Tôi nên cảm ơn cô ấy.”
“Tôi thấy em gọi điện cho tôi, nhưng khi đó tôi đang bận, lát sau gọi cho em thì em đã tắt điện thoại.”
“Tôi đi tìm Tưởng Dao đòi thẻ nhớ.”
Chương Thời Niên hôn một cái lên trán y, nói: “Tôi rất vui, em đã nhớ gọi điện cho tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT