Trần An Tu vốn tưởng lời Chương Thời Niên nói ngày hôm ấy, tức là mang Tấn Tấn đi Hương Cảng, chỉ là để dỗ dành thằng bé thôi. Ai dè, hắn mang người đi thật. Lần đi Hương Cảng này là để giải quyết việc công, Joe cũng đi theo, Chương Thời Niên muốn cho y đi cùng nữa, nhưng y không đồng ý, bởi vì y đã chuẩn bị từ chức, chuyện trong nhà đã giải quyết xong xuôi, làm việc ở Thái Hằng cũng sắp được hai tháng, nhưng ở lại đây thì không phải kế lâu dài.
Trần An Tu đi chơi bóng, nhưng gần đến tám giờ, tức là giờ chat webcam mà y và Tấn Tấn đã hẹn sẵn thì đi về. Ở bên ngoài tiểu khu, y mua sụn heo nướng, rồi nằm ườn trên sô pha vừa ăn vừa chờ Tấn Tấn lên mạng, y còn cố tình bật loa to nữa. Ngày trước, ba người ở nhà không thấy gì, bây giờ chỉ có mình y ở nhà, cứ cảm thấy căn phòng quá lớn và trống rỗng.
Có tiếng kêu báo hiệu Tấn Tấn đã đăng nhập, Trần An Tu bật webcam lên.
“Ba.” Khuôn mặt phấn khởi của Tấn Tấn xuất hiện trong màn hình trước mặt.
“Hôm nay thế nào, sao trông con vui vậy?”
“Hôm nay ba lớn và con đi chơi ở công viên hải dương học, ngồi cáp treo, nhìn từ trên xuống, có thể thấy biển, đẹp lắm ba ơi, còn có bánh xe đu quay khổng lồ, con còn nhìn thấy gấu trúc sống sờ sờ nữa ba nhé, nó biết bò tới bò lui chuyển động không ngừng ấy, ở đây cũng có cả cá heo và sư tử biển biểu diễn…”
Ba lớn? Cách gọi kiểu gì vậy, Chương Thời Niên là ba lớn, chẳng lẽ y là ba bé hay sao? Sao vô duyên vô cớ người kia lại cao vai hơn y được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT