Sau khi giao phó với người nhà xong xuôi, Trần An Tu liền tạm thời ở lại chỗ Chương Thời Niên, những việc khác còn tốt, nhưng Tấn Tấn ở cái tuổi này, một mình ở nhà cũng không có gì để làm, nhưng Trần An Tu vẫn muốn tìm một người bạn cho bé, sau đó Lâu Nam nghe chuyện liền chủ động đề xuất, có thể cho Tấn Tấn sang chỗ hắn, bây giờ hắn toàn ở nhà một mình rất buồn, Tấn Tấn tới chơi thì náo nhiệt hơn, còn có thể đốc thúc Đường Cầu làm bài tập nữa.
Trần An Tu nghe thế cũng thấy đó là một cách tốt, hiện tại hai nhà ở gần như vậy, Tấn Tấn qua chơi cũng thuận tiện, tính tình Đường Cầu lại hoạt bát, đúng lúc có thể chơi cùng Tấn Tấn.
Trần An Tu bỏ điện thoại xuống hỏi Tấn Tấn đang xem TV ở bên cạnh, “Tấn Tấn, ban ngày ba phải đi làm, con sang chỗ chú Lâu chơi với Đường Cầu nhé?”
Tấn Tấn bưng hoa quả ngồi khoanh chân đến gần y hỏi, lấy que tăm cắm một miếng dưa hấu đưa cho y, “Ba muốn cùng… chú Chương đi làm sao?”
“Đúng vậy.” Không đi làm thì sao bây giờ, cũng không thể đi dạo trên đường cái được đi?
Tấn Tấn lại hỏi, “Vậy chúng ta không trở về ngôi nhà trên núi kia nữa sao?”
“Có phải Tấn Tấn muốn về rồi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT