“Băng hỏa lưỡng trọng thiên” (1), đó chính là cảm giác lúc này của Trần An Tu, thân dưới là nước lạnh, thân trên là cái hôn nóng bỏng, “Tôi dám chắc, nếu như còn tiếp tục nữa thì ngày mai chúng ta chắc chắn sẽ bị cảm cúm.”
Ngón tay Chương Thời Niên men theo bờ eo xinh đẹp của y trượt đến gò mông cao cao, nghe y nói vậy, mỉm cười rồi hỏi, “Cho nên?”
“Cho nên?” Trần An Tu đảo mắt một cái, đột nhiên quỳ gối xuống, công kích nửa thân dưới của hắn, Chương Thời Niên nhạy cảm né tránh, Trần An Tu nhân cơ hội xoay thắt lưng, trốn khỏi người hắn.
“Cho nên dừng được rồi đấy.” Gió đêm vừa thổi qua, Trần An Tu đã hắt xì liền ba bốn cái, y lạnh thật rồi đấy.
Chương Thời Niên đứng dậy theo, phủi nước dính trên quần áo, “Chỗ tôi vẫn còn mấy bộ quần áo để thay của cậu.”
Hôm nay cũng chỉ có thể như vậy thôi, với cái dáng vẻ chật vật hiện giờ muốn vào khách sạn nghỉ là không thể nào.
Lúc họ về đã là gần 3h sáng, trong phòng khách TV vẫn còn bật, Tấn Tấn nắm chặt điều khiển ti vi trong tay, đang nằm ngủ trên sô pha.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play