" Châm giúp tôi.” Chương Thời Niên búng điếu thuốc trong tay.
“Tôi không nghĩ anh cũng biết hút thuốc cơ đấy.” Quen người này đã hơn một năm, tháng ngày khó khăn bên nhau cũng có hơn nửa, từ trước tới giờ chưa từng thấy hắn hút thuốc. “Anh có chắc khí quản của anh chịu được không?”
Chương Thời Niên nhàn hạ dựa lên xe, nới rộng cổ áo rồi nói, “Tạm thời tôi còn chưa có ý muốn chết.”
Trần An Tu xoay tay bật bật lửa, châm lửa giúp, “Anh như thế này làm tôi không quen được.” Trong ấn tượng của y, Chương Thời Niên luôn quần áo chỉnh tề, cử chỉ khéo léo, dù có là lúc y đề nghị chia tay thì người này cũng ung dung như thể mọi sự vẫn nằm trong tầm kiểm soát. Còn bây giờ, dáng vẻ gần như buông thả này đúng là y chưa từng nhìn thấy.
Chương Thời Niên thuần thục phun ra một vòng khói, ngón tay kẹp thuốc lá cũng hết sức thảnh thơi, vừa nhìn là biết ngay không phải tay mơ, “Trần An Tu, bây giờ em đang nghĩ gì?”
“Chẳng nghĩ gì hết.” Trần An Tu rút điếu thuốc cuối cùng ra, gõ một cái trên bao thuốc theo thói quen. Y đang nói thật, lúc này thật sự y chẳng nghĩ gì hết. Hoặc là có quá nhiều điều y cần phải suy nghĩ nên nhất thời không biết bắt đầu từ đâu. Chuyện quá bất ngờ, trước đó không hề có dấu hiệu nào nên nhất thời y không biết phải đối mặt với những người đó ra sao.
“Em có hận Lâm Trường Ninh không?” Chương Thời Niên hỏi thẳng vào vấn đề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT