Mùa hè nóng nôi nên mọi người thường đi ngủ muộn. Khi Lâm Trường Ninh chạy về đến nhà, ba Trần đang hóng gió trên đường cái, còn mẹ Trần thì đi sang nhà hàng xóm la cà chưa về.
“Trường Ninh, xảy ra chuyện gì vậy?” Ba Trần thấy Lâm Trường Ninh chỉ xỏ dép lộc thộc chạy về nhà, bỗng dưng cảm thấy thót dạ một cái, ông sốt ruột đứng dậy hỏi, “Có phải là Tráng Tráng và Tấn Tấn…?”
Những người khác cũng đang hóng gió trên đường cái nghe thấy tiếng động cũng đều nhìn qua.
Lâm Trường Ninh lấy hơi, cười gượng đáp, “Không có gì đâu anh rể, em chỉ nhớ ra có chuyện muốn nói với mẹ.” Hết thảy đều chỉ là suy đoán của y, y không thể chứng thực với anh rể được, y cũng cảm thấy mình có phần điên rồi, nhưng chỉ cần có tí xíu hy vọng thôi, y cũng không muốn bỏ qua.
Ba Trần phẩy quạt hương bồ, nói, “Làm anh sợ chết khiếp, thấy cậu vội vã như thế, anh còn tưởng có chuyện gì xảy ra chứ, vừa rồi cha mẹ vẫn còn ở đây đấy, để anh với cậu về xem thử hai ông bà cụ đã đi ngủ chưa.”
“Không cần đâu anh rể, không phải chuyện gì lớn cả, mình em đi là được, chỉ dăm ba câu chuyện phiếm thôi, anh ở đây hóng gió đi.”
Ba Trần nhìn nét mặt y trông có vẻ không bình thường, ông thầm nghĩ có lẽ mẹ con người ta có lời riêng tâm sự nên cũng không định đi theo quấy rầy nên đáp, “Vậy cậu đi đi, trong nhà chính có nước sôi để nguội đấy, nếu cậu khát thì tự rót mà uống nhớ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play