Trường Ninh? Trần An Tu nhướn mày, kia là người quen của cậu y sao? Dù sao cái tên Trường Ninh tuy không phải quá mức đặc biệt, nhưng cũng không phải đâu đâu cũng có.
Người kia chỉ ngây đơ ra một lúc rồi tỉnh táo lại ngay, hắn đưa chiếc ô trong tay che cho hai cha con Trần An Tu, chủ động hỏi, “Cậu thanh niên, trời mưa to như vậy, cậu muốn đi đâu, tôi chở cậu một đoạn.”
Trần An Tu thầm nghi ngờ, chuyện tốt như vậy, nếu đổi lại sang lúc khác, chắc chắn y chỉ tặng kèm một nụ cười thật tươi, sau đó từ chối khéo, nhưng bây giờ còn có Tấn Tấn, y cũng không quan tâm đến những sự việc như thế được nữa, y là một người đàn ông, dù sao cũng không có ai lừa bán y đâu nhỉ, hơn nữa chưa thấy ai lái Bentley đi lừa người cả.
“Cảm ơn ngài.” Sau khi lên xe, người kia chủ động đưa một chiếc khăn lông cho y, Trần An Tu ôm Tấn Tấn lau cho bé trước, sau đó cũng tự lau mặt cho mình.
Người kia mỉm cười dịu dàng, ý bảo y không cần khách sáo quá, lại hỏi, “Ở đây trời mưa không dễ gọi xe cho lắm, cậu mang theo một đứa trẻ là muốn đi đâu vậy?”
“Chúng tôi muốn ra ga tàu hỏa, nhưng ngài chỉ cần đưa chúng ta ra ngoài đường chỗ nào có thể bắt xe là được rồi.”
“Ga tàu hỏa? Không sao, để tôi đưa hai người một đoạn đường vậy, trên đầu đứa bé còn có vết thương, đừng để cảm lạnh đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT