Trần An Tu tự dưng nói một câu như thế, Tấn Tấn bị hoảng sợ giật thót người, ôm lấy cổ y, chui vào lòng y, rồi bé nhanh chóng phát hiện ra người nói là ba bé, lại ba chân bốn cẳng xốc chăn lên chui ra ngoài.
“Tấn Tấn…” Trần An Tu khẽ gọi bé một câu, vươn cánh tay kéo cơ thể ấm áp của bé lại.
“Sao ba không ngủ?!” Giọng Tấn Tấn nghe như thể chất vấn, có lẽ cảm thấy lời nói trong lòng để ba nghe được là một chuyện cực kỳ xấu hổ.
Dĩ nhiên là Trần An Tu không thể thừa nhận rằng y cố ý nghe trộm, bằng không với cái tính hục hặc, Tấn Tấn càng bực hơn thôi. Vả lại, y không muốn sống qua hai tháng chiến tranh lạnh với bé nữa, “Ba cũng vừa mới tỉnh, vốn định đi WC.”
“Thật ạ?” Tấn Tấn áp sát vào ngực Trần An Tu, hỏi.
“Ừ, thật con ạ.”
Tấn Tấn đạp chân trên giường mấy cái, nhoi người lên đầu giường, mãi đến khi đầu kề đầu ba bé mới thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT