Ánh mắt nghi ngờ của Qúy Quân Hằng lẳng lặng lướt đến hai người, “Chú út, An Tu, thì ra hai người đã quen nhau rồi à, thế mà trước đây cháu còn muốn giới thiệu hai người với nhau cơ đấy. Đúng rồi, hai người quen nhau thế nào vậy?” Theo hắn thì hai người này thực sự rất khó có cơ hội gặp nhau.
“Chú út à, đây là sô cô la chú mang tới hộ cháu sao? Nhiều như vậy à? Vậy cháu giữ lại một hộp nhé, phần còn lại để An Tu mang về cho Tấn Tấn.”
“An Tu, cậu có muốn nếm thử một viên không? Cho cậu viên sô cô la Provence màu cam…”
Qúy Quân Hằng tự biên tự diễn được một lát rồi mà hai người khác trong phòng cũng không thèm phụ họa cho hắn, hắn cũng không giả vờ nổi nữa, sóng ngầm giữa hai người này cuộn trào mãnh liệt, hắn muốn lơ cũng khó, vẻ mặt chú út từ đầu đến cuối cũng không thay đổi gì nhiều, còn An Tu, tuy ban đầu khiếp sợ một lát nhưng đến giờ đã không thể hiện biểu cảm gì, nói là bình tĩnh cũng không thỏa đáng lắm, bởi vì hắn rõ ràng thấy sự kinh ngạc trong mắt An Tu vẫn chưa hoàn toàn mất đi, chỉ là bị y kiềm nén. Giữa hai người này rốt cuộc có chuyện gì nhỉ?
Trần An Tu che nửa trán một lát, lúc bỏ tay ra, trên mặt đã trưng lên nét cười ung dung tự tại thường thấy, “Chỗ này là cho Tấn Tấn sao? Để cậu tiêu pha phung phí rồi, vậy tớ không khách sáo với cậu nữa.” Vừa nói, vừa nhận lấy tất cả túi quà như không biết khách sáo là cái gì.
“An Tu.” Qúy Quân Hằng thấy y xách đồ ra ngoài, gọi y một câu theo bản năng.
Trần An Tu tặng miễn phí một nụ cười chói lóa, lắc thứ trong tay, nói, “Tớ vẫn chưa ra đến ngoài cửa mà, không phải cậu đã hối hận nhanh vậy chứ? Qùa đã tặng người ta không thể đòi lại đâu đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT