Lúc ban đầu Trần An Tu còn chưa liên hệ chuyện này với Chương Thời Niên, dù sao Chương Thời Niên không tỏ thái độ muốn giúp đỡ gì, y tự xét mình cũng không có sức hấp dẫn tới mức người ta phải tự động đưa tới cửa, y nghĩ tới Mai Tử, nghĩ tới Tưởng Hiên, còn từng nghĩ tới chị họ mà y không chỉ tới tìm một lần. Tuy những người này đã từng biểu lộ rằng chuyện này có khó khăn, nhưng có lẽ sự việc đột nhiên có cơ xoay chuyển thì sao, Trần An Tu tự an ủi mình như vậy.
Sau khi Trần Thiên Vũ được ra, đầu tiên gọi cho Trần An Tu trước, sau đó về nhà tắm rửa thay quần áo, nói là lát nữa sẽ vào viện thăm ba.
Ba Trần không quen cơm nước bệnh viện, mẹ Trần ngày ngày làm ba bữa cơm ở nhà xong sẽ dùng hộp bảo quản mang đến bệnh viện, lúc Trần An Tu nhận điện thoại xong, mẹ Trần đang bày biện bát đũa trên cái bàn ăn nhỏ, thấy y vui như thế liền hỏi một câu, “Chuyện tốt gì mà vui vẻ vậy?” Trong nhà gần đây cũng không có chuyện gì vui.
“Mẹ, hôm nay Vọng Vọng về.” Cho dù lúc này lòng vui chết đi được, Trần An Tu cũng chưa quên lý do bịa ra với ba Trần.
Mẹ Trần nghe vậy làm rơi hộp sườn xào chua ngọt trong tay, bà còn chưa cầm lên đã vội hỏi, “Tráng Tráng, ý con là, Vọng Vọng, nó…”
Trần An Tu đi qua bình tĩnh ấn vai mẹ, nhận lấy hộp bảo quản, “Đúng vậy, Vọng Vọng, nó sẽ tới đây.”
Mẹ Trần hiểu ý y, luôn miệng nói: “Về là tốt rồi, về là tốt rồi…” Nét mặt không nén được sự kích động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT