Hôm nay là hai mươi bốn tháng chạp, buổi tối mấy người Quý gia đang có mặt ở Bắc Kinh làm một buổi họp mặt nhỏ, cùng nhau ăn một bữa cơm. Hồi sáng sau khi nói chuyện với Lục Giang Viễn, Quý Trọng Kiệt cũng không nhắc lại chuyện đó nữa, ngược lại Quý Quân Tín cùng Quý Quân Hằng lôi kéo Trần An Tu tới phòng nghỉ thầm thì một lúc lâu. Bọn họ chẳng rõ ràng lắm về sau xảy ra chuyện gì, nhưng thời điểm Lục Phỉ Phỉ rời khỏi nhà hàng với vết thương trên đầu thì họ vẫn biết.
Chuyện này Trần An Tu cũng không cố ý giấu diếm, Quý Quân Hằng sau khi nghe xong tức giận nói một câu, "Chú út đánh hay lắm". Bất quá chú út can đảm có thừa nha, nếu đổi lại là cậu, cậu chắc là phải cố kỵ mặt mũi người Lục gia một chút.
Quý Quân Tín bất động thanh sắc đánh giá Trần An Tu, thấy hắn quả thật không thèm để ý, trong lòng bội phục đối phương tâm tư rộng rãi, đồng thời cảm thấy được Trần An Tu cũng thật sự không dễ dàng gì. Đừng nói người ngoài, ngay cả bọn họ, mới đầu cũng chẳng một ai xem trọng mối quan hệ này, không hẳn là bài xích, nhưng ai nấy đều duy trì khoảng cách thích hợp. Anh nghĩ với sự thông minh nhạy bén của An Tu chắc chắn là đã phát hiện ra, dĩ nhiên sẽ chịu nhiều áp lực rồi. Chính là hiện giờ, anh không dám nói An Tu và chú tư rất xứng đôi, nhưng anh nghĩ, anh có thể hiểu được một chút vì sao chú út lại chọn cậu ấy làm người bầu bạn cả đời.
“Có điều nếu sớm biết gặp phải đám người kia, chúng ta sẽ không nghe theo đề nghị của Vệ Lâm tới đó ăn cơm đâu”
Quý Quân Tín hỏi ngược lại, “Anh tưởng chỗ đó là do em chọn chứ”
“Tuyển Hạ mới về nước, ngày hôm qua vốn là tên ấy mời khách, em nói đã có hẹn trước với các anh, Vệ Lâm nghe thế liền nhất định đòi theo. Em nghĩ đúng dịp giới thiệu cho An Tu làm quen thêm vài người bạn cũng tốt, bèn dẫn bọn họ theo. Vệ Lâm đề nghị tới Cảnh Duyệt, em thấy điều kiện chỗ đó rất được, cậu ta lại là ông chủ, chúng ta muốn làm gì cũng thuận tiện hơn.”
Trần An Tu nói, "Ngoài ý muốn mà thôi, đâu ai có thể biết trước sẽ xảy ra chuyện gì". Nếu điều kiện cho phép, hắn có thói quen hễ muốn đến một chỗ nào xa lạ thì trước tiên sẽ tìm hiểu tình huống nơi đó. Cũng thật khéo nha, hôm ấy thời điểm hắn ở trên mạng tra cứu thông tin liền phát hiện, sở tư nhân mà mấy hôm trước bọn hắn đi theo Lục Giang Viễn gặp mặt vài vị khách và nhà hàng này lại cùng thuộc một tập đoàn. Ngày đó ở sở tư nhân Vệ Lâm nói là thấy tên của Chương Thời Niên trên bản ghi chép chi phí nên mới tới tìm, người bình thường có thể tùy tiện xem bản ghi chép chi phí của khách hay sao, thân phận của Vệ Lâm kỳ thật chẳng khó đoán. Bất quá ngày hôm qua lúc mới nhìn thấy đám người Lục gia ở Cảnh Duyệt, thời điểm ấy hắn chỉ nghĩ thật khéo a, về sau ngẫm lại, trùng hợp quá mức như vậy, chưa hẳn không phải do người làm. Nhưng nếu thật sự là do Vệ Lâm cố ý an bài, vậy mục đích của cậu ta là gì đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT