Trần An Tu đại khái biết ba Trần nghĩ gì, anh em nhiều năm lại nháo thành thế này, mẹ già hơn tám mươi hiện tại còn phải đến ở nhờ nhà con gái, dù sao cũng không được thoải mái. Truyền ra ngoài tiếng tăm cũng khó nghe, nhưng hắn chẳng biết khuyên như thế nào. Nói thật ra, hiện giờ trong lòng hắn là tức giận hơn đau lòng, chắc là hắn đối với bác cả tình cảm không sâu sắc như ba ba. Hắn và ông ấy dù sao vẫn cách một tầng, không giống như ba Trần, từ một bụng mẹ chui ra, mà bà nội hiện giờ vẫn còn sờ sờ đó. Nếu như bác cả đổi thành Vọng Vọng, có thể hắn sẽ đau lòng lắm, có điều Vọng Vọng không phải là loại người như vậy, chỉ là chẳng biết tương lai có thay đổi hay không, thôi chưa cần lo chuyện xa xôi
Mẹ Trần chờ nồi nóng, cho thức ăn ra đĩa, "Bác cả của con trước đây cũng chẳng phải như thế, tuy rằng tự cao tự đại nhưng ít nhiều gì cũng là người hiểu chuyện. Giờ lớn tuổi rồi trái lại đùn đẩy trách nhiệm sạch sẽ, chẳng muốn nhúng tay vào bất cứ chuyện gì. Chắc nghĩ Thiên Lệ, Thiên Tề kết hôn rồi, công việc ngon lành, giờ cũng đã có cháu nội đích tôn, trong tay có tiền tiêu xài, về sau khỏi cần nhờ cậy ai cả. Con kết hôn ông ta có thể tới coi như đã cho mặt mũi lớn lắm rồi đó. Hiện tại nháo thành như vậy, sang năm tới đám cưới Thiên Ý chẳng biết sẽ thế nào đây", dù gì cũng là cháu ruột a.
"Nói không chừng đến lúc đó sẽ tốt hơn thì sao?", anh em đâu như người ngoài. Bạn học có thể sau khi tốt nghiệp thì mất liên hệ, người yêu cũng có thể gây gổ rồi chia tay, chỉ có anh em ruột là không như vậy. Có thể xảy ra mâu thuẫn chẳng nhìn mặt nhau, nhưng muốn triệt để đoạn tuyệt đâu phải dễ. Huống hồ nhà bác cả và chú ba suy cho cùng cũng đâu phải có thù hận sâu đậm gì, chẳng qua là nhà bác cả đối xử với chú ba như vậy, sau đó lại không cho nhau bậc thang để xuống nên mâu thuẫn tích lũy từng ngày cuối cùng bùng phát thôi. Nếu là hồi trước, chú ba làm gì có tính khí lớn dám rống ngay trước mặt bác cả chứ
“Cái này còn chưa chắc, dựa vào tính khí chú thím ba con, trước đây rất phục tùng nhà bác cả. Hồi trước mỗi mùa có rau dưa gì hay trái cây như lê đào, đều chọn loại ngon đem xuống nhà tặng, tặng trễ một chút còn sợ nhà người ta chê không được tươi mới. Thiên Tề kết hôn hai lần, chú thím ba mỗi ngày đều ở bên kia phụ giúp, vội trước vội sau, bận tới nỗi chân không chạm đất, bắp chân cũng sưng to, giống như con trai ruột kết hôn vậy, nhưng có thể đổi lấy được gì? Ngay cả Lưu Tuyết sau khi vào cửa làm dâu cũng sai sử thím ba như sai người ở vậy. Thiên Ý muốn kết hôn, chú ba con đến cửa mượn tiền, bác gái cầm hai ngàn xua đuổi chú ấy. Cho nên nói chú thím ấy cũng thật là, tự hạ thấp mình, thì đừng oán trách tại sao người khác coi thường”
"Được rồi, mẹ, đừng nói mấy chuyện này nữa, đây là việc riêng của nhà bác cả và chú ba, mình không nên tức giận theo", để ba ba nghe được ông sẽ buồn
Mẹ Trần cũng không muốn ở đây cằn nhằn về chuyện này, liền đổi đề tài, “Thôi không nói nữa, hai nhà họ nếu có thể hòa thuận thì mẹ cũng vui vẻ. Mẹ chẳng mong người nhà cãi nhau tối ngày, chẳng khi nào được yên tĩnh, người nhà bất hòa mình cũng đâu được gì”
“Mẹ nói là đúng nhất”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT