Hôm nay là mười sáu tháng mười một, Trần An Tu chính là ở trong chăn bị nóng đến tỉnh. Móc điện thoại ra nhìn, đã gần chín giờ rồi, hắn ghé đầu nằm trên gối nhìn ra ngoài cửa sổ, hôm nay hơi nhạt nắng, nhưng màu xanh lam của bầu trời quả thực cũng có chút chói mắt. Gió thổi qua cây táo trong sân, mang theo vài chiếc lá khô lẳng lặng rơi lên bệ cửa sổ. Vọng Vọng đang đứng dưới gốc táo gọi điện thoại, vừa cười vừa nói, đoán chừng là đang trò chuyện với bạn gái nhỉ. Đám cưới Tần Minh Tuấn đã qua hơn nữa tháng, Chương Thời Niên đã đi gần xấp xỉ một tháng.
Trải qua đoạn thời gian tổ chức tiệc cưới và mấy việc ầm ĩ xảy ra sau đó, cuộc sống nữa tháng sau này đã khôi phục yên ả trở lại. Hai cụ Quý gia đã quay về Bắc Kinh vào hôm kia, ông cụ và bà cụ mấy năm nay ru rú ở trong nhà ít quan tâm đến chuyện khác, nhưng cũng chẳng thể cứ ở mãi bên ngoài không lộ diện. Năm nay có thể ở Lục đảo lâu như vậy, chủ yếu là không nỡ xa Tấn Tấn và Mạo Mạo, cứ kéo dài rồi kéo dài, lần này Bắc Kinh bên kia có một số việc cần ông cụ phải ra mặt, mới bắt buộc phải quay về. Hắn đi theo đưa hai cụ tới Bắc Kinh, sau đó lại đến thăm chú Lục và Tình Tình một chuyến, thuận tiện mang đến cho họ một ít đồ.
Quan hệ của chú Lục và ba ba hiện tại coi như là phát triển ổn định. Giữa họ có nền móng là tình cảm, tuy rằng xa nhau gần ba mươi năm, nhưng không ai thật sự quên được đối phương, cho nên có một vài thứ vẫn có thể níu giữ được. Lục đảo và Bắc Kinh chẳng phải khoảng cách xa, hai người tuy bận rộn, nhưng vẫn có thể có thời gian gặp mặt.
Hai người cách nhau nhiều năm như vậy có thể đi đến bước này, hắn làm con trai đương nhiên là rất vui mừng. Ở nhà bên này, mẹ Trần tuy rằng không biểu hiện rõ đồng ý hay không, nhưng thỉnh thoảng hay hỏi đôi câu, cũng có thể nhìn ra được sự yên lòng của bà.
"A...", Trần An Tu duỗi cánh tay, ngáp một cái thật to, mùa đông ngủ trong phòng có hệ thống sưởi thật là thoải mái ghê
Đã vào đông, hệ thống sưởi trong nhà cũng đã đốt, chỉ cần trong nhà có người, cả ngày đều thấy ấm áp. Có điều hôm nay đốt cũng hơi quá trớn rồi, hắn từ trong chăn thò chân ra ngoài đạp đạp lên mấy thanh lá phát nhiệt của hệ thống sưởi ấm, thật là nóng quá đi. Lẽ ra đã qua thời gian bữa sáng, ba ba lại nấu cái gì mà nóng thế nhỉ?
"Vọng Vọng, ba ba đang làm gì? Sao máy sưởi lại nóng như vậy?", khỏi cần nghĩ đã biết là ba Trần làm, mẹ Trần rất tiết kiệm, tuyệt đối sẽ không đốt tới mức như muốn nướng người này đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT