Nghĩ tới Mạo Mạo vẫn còn nhỏ, không thể ăn quá nhiều đồ ngọt, Trần An Tu đút vài muỗng liền ngừng lại, cầm khăn giấy lau miệng bé, nói: “Mạo Mạo ngoan, chờ một hồi về nhà, ba ba sẽ làm nhiều đồ ăn ngon cho con nhé”
Mạo Mạo rõ ràng ăn chưa đã, miệng há to không khép lại, mắt nhìn chằm chằm vào bánh kem nói, “Nha...”
Trần An Tu không chiều theo ý bé, kiên quyết kêu phục vụ đem phần bánh còn dư đóng gói lại.
Mạo Mạo coi như dễ dụ, thấy bánh kem biến mất thì thôi, cũng chẳng làm ầm ĩ, dựa vào ngực Trần An Tu, dụi dụi mí mắt, ngáp một cái nhỏ.
Nếu đã tìm được con trai, họ cũng chẳng ở chỗ này lâu, sảnh lớn kẻ đến người đi, dạng nào cũng có, muốn nói gì cũng hơi bất tiện. Bọn họ tính về khu Nguyệt Đường ở phụ cận trước, phòng bên kia chưa dọn đi, còn nhiều thứ ở đấy.
Khi bọn họ muốn rời đi, đúng lúc tổng giám Dư Tuấn Sinh mang theo một số người từ bên ngoài tiến vào. Ông nhìn thấy Chương Thời Niên, liền để cho những người kia đi trước, tự mình qua đây chào hỏi Chương Thời Niên, còn trò chuyện rất khách khí với Trần An Tu. Ông có tham gia cuộc họp thường niên của Chương thị ở Bắc Kinh, dĩ nhiên biết rõ thân phận hiện nay của Trần An Tu. Ông chẳng hề thừa dịp này mà nịnh hót, nhưng cũng không muốn đắc tội với người ta, tốt nhất là lễ phép căn bản và tôn trọng đều có là được.
Trần An Tu ở Quân Nhã công tác hai năm, nhưng hắn chỉ là một nhân viên nho nhỏ, cùng với một nhân vật như vị tổng giám này căn bản chưa từng xuất hiện cùng nhau, cho nên hiện tại gặp lại lần nữa cũng không có gì để tán gẫu, bất quá trong lòng hắn liền nhớ lại một chuyện, có mặt cả Dư tổng và Hàn tổng giám.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play