Thành phố Lục Đảo gần biển, khí hậu ôn hòa, hai mùa hè thu rất dài, ở đây có đủ loại đủ kiểu viện điều dưỡng, ông cụ nhà họ Qúy thích nhất viện điều dưỡng gần Trần gia thôn trên Đông Sơn, vị trí bí mật, cũng đủ yên tĩnh, không khí trên núi lại tốt, xung quanh đều là nhà làm nông. Khi còn bé, có một đoạn thời gian dài ông cụ sống với bà ngoại ở nông thôn, sau khi lớn tuổi thì càng nhớ về cuộc sống khi ấy, cho nên mỗi lần ông tới Lục Đảo an dưỡng, căn bản đều chọn viện điều dưỡng này. Số lần Chương Thời Niên tới không tính là nhiều, lần trước tới là đầu những năm 90, tính ra cũng sắp 20 năm rồi, nơi đây thay đổi rất nhiều, nhưng con đường đi tới viện điều dưỡng hắn vẫn có thể tìm được.
Viện điều dưỡng xây trên một sườn núi phía Tây, con đường lên núi rất yên tĩnh, bên tai đều là tiếng nước chảy trong khe núi và chim hót trong rừng, cây cối vừa đâm chồi nảy lộc, ven đường toàn hoa dại nở rộ, thi thoảng có thể gặp một hai người kết bạn đi chung.
Cổng viện điều dưỡng có người trông, không có giấy thông hành không vào được, Chương Thời Niên đi ở bên ngoài, ở đây giống như Trần An Tu nói, quả nhiên có rất nhiều hoa anh đào xanh, hoa anh đào màu khác hắn đã nhìn thấy nhiều rồi, loại hoa màu xanh nhạt này trông rất sạch sẽ trong trẻo. Có thể là loại mới trồng mấy năm gần đây, chứ trước đó hắn không có ấn tượng gì.
Tối qua sau khi Trần An Tu về nhà rồi, hắn gọi điện cho Kỷ Tư Viễn, nhưng điện thoại là do trợ lý nhận, sau đó đã liên hệ với Kỷ Minh Thừa, mới biết người kia không biết mang theo ‘niềm vui mới’ thứ mấy ra nước ngoài nghỉ phép. Hắn nhớ mang máng chuyện đêm đó là do Kỷ Tư Viễn tìm một người bên cạnh họ Dương đi thu xếp. Sáng hôm nay nhận được câu trả lời của Kỷ Minh Thừa, nói đã tra được bên cạnh Kỷ Tư Viễn đúng là có một người họ Dương, nhưng cũng đã nghỉ mấy năm rồi, nói ra kể cũng khéo, người họ Dương kia hiện giờ đang công tác ngay trong viện điều dưỡng này, cho nên hắn mới đi tới đây một chuyến.
“Chương tiên sinh?” Chương Thời Niên không phải đợi lâu, cổng viện điều dưỡng đã mở, từ bên trong đi ra một người đàn ông trung niên hơi béo tầm 50 tuổi, hắn sốt ruột đi đến trước mặt Chương Thời Niên, còn nói, “Chương tiên sinh, ngài tới rồi, sáng hôm nay nhận được mấy cú điện thoại, tôi đã đi đón mấy lần, mời vào trong, mời vào trong.”
“Ngài Dương phải không?”
“Vâng, vâng, chắc Chương tiên sinh không nhớ rõ tôi đâu, trước đây lúc tôi làm thuộc hạ của Kỷ tổng đã từng gặp ngài mấy lần, tôi là Dương Nguyên Thành.” Ấn tượng của hắn đối với Chương Thời Niên rất sâu, huống hồ hắn còn biết lão tổng nhà mình có ý với người này, nhưng ngại các loại nguyên nhân nên tầng quan hệ ấy vẫn chưa bị phá vỡ.
Chương Thời Niên đi theo hắn vào trong, bố cục trong này không khác năm đó bao nhiêu, có điều cây ngô đồng nước Pháp (*) trồng ven đường thô to hơn nhiều, có khả năng nơi này là khu cũ, hắn nhìn phía Nam đã xây thêm khu mới, “Dương tiên sinh, hiện giờ đang làm việc trong viện điều dưỡng này?”
(*) ngô đồng nước Pháp là một loại ngô đồng cảnh nổi tiếng, giống ngô đồng nhưng không cùng họ. Ngô đồng nước Pháp còn có tên gọi khác là ‘huyền linh mục’, do thế cây rất đẹp, lá đầy, sinh trưởng nhanh và có tác dụng làm sạch không khí, còn được gọi với cái tên rất đẹp là ‘hoàng đế của những cây hành đạo’.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT