Tối hôm trước đã thương lượng xong, nhưng sáng ngày thứ hai sự tình không tốt như vậy. Lúc đồng hồ báo thức vang lên, Trần An Tu dù rất mệt mỏi cũng nhớ việc cần làm. Mở mắt ra, sắc trời vẫn chưa sáng, hắn đỡ thắt lưng mỏi nhừ yếu ớt từ trong lòng đối phương lăn ra ngoài. Cái gọi là 'phải biết tiết chế' này, có nói với Chương Thời Niên cũng vô ích. Trong nhà có việc, hơn nữa tháng bận rộn không làm chuyện này nọ, một khi xóa bỏ lệnh cấm vận, giống như thả một con sói đói ra vậy, tối hôm qua tên kia thiếu điều đem xương hắn gặm thành từng mảnh vụn
Chương Thời Niên lúc này cũng tỉnh dậy, mở đèn ngủ đầu giường, đè vai hắn lại hỏi, “Nhất định phải làm vậy sao?”
“Bằng không thì giải thích thế nào? Nói em đến đây là vì lên giường với ông chủ Quân Nhã sao? Em da mặt mỏng, nói không được”
Chương Thời Niên xoa xoa mặt Trần An Tu, thử xem da mặt nhóc này rốt cuộc mỏng đến độ nào, "Em ở đây ngủ tiếp đi, anh qua bên kia, qua mười giờ mới kêu dọn phòng".
"Vậy cũng được", dù sao trước khi Tần Vân tới, bọn họ đều đã rời giườnng, chỉ cần hai gian phòng đều có dấu hiệu có người ngủ là được
Chương Thời Niên xoay người xuống giường, giúp Trần An Tu sửa lại chăn mền, tiện tay lấy quần áo cần thay hôm nay.
“Tám giờ rưỡi có ăn sáng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT