Trần An Tu và Chương Thời Niên trò chuyện đôi câu thì thấy Quý Quân Tín từ cửa tiến vào, bèn chủ động nói, "Em bên này còn có việc, khi khác nói tiếp".
Chương Thời Niên ở đầu điện thoại bên kia khẽ lên tiếng dặn dò: “Chú ý thân thể”
Trần An Tu xoay xoay bút trong tay cười nói: “Những lời này là em nói mới đúng, sức khoẻ em so với anh tốt hơn biết bao nhiêu nhá”
Bây giờ đã hơn chín giờ sáng, quán cơm nhỏ còn chưa mở cửa, bên trong chẳng có ai. Quý Quân Tín tay cầm áo khoác, dẫn theo Đào Đào, cùi chỏ gác lên quầy hỏi: "Điện thoại của chú út à?", y cùng An Tu mặc dù chưa tính là quen thuộc, nhưng nụ cười ban nãy nhìn thế nào cũng có chút khác biệt so với lúc cười với người khác.
Trần An Tu cắm bút vào lọ đựng, cười nói, "Đoán đúng rồi, nhưng chẳng có thưởng đâu, hôm nay muốn đi đâu chơi đây?". Quý Quân Tín muốn chơi với con nên cũng ở lại thêm một ngày, bởi vì thời gian rất ít, cũng không tính đi quá xa, chỉ vòng vòng quanh trấn thôi,
"Hôm nay lên núi một chút, thế nào?". Khuôn mặt Quý Quân Tín đột nhiên xáp lại trước mặt Trần An Tu, hàm răng chỉnh tề trắng tinh. Hôm qua sau khi tiễn mấy người trong nhà đi hết thì trời cũng đã gần trưa rồi, ăn cơm xong ngủ một giấc, buổi chiều ở ven sông chơi đùa với bọn nhỏ một hồi thì trời tối.
Lẽ nào chỉ có mình cậu có răng sao? Nếu là Quý Quân Hằng, quyển sổ trong tay Trần An Tu đã vỗ lên mặt cậu ta rồi, nhưng người này là Quý Quân Tín, hắn đành nhẫn nhịn. Quý gia ngoại trừ Chương Thời Niên và Quý Quân Hằng có nét nho nhã, những người khác dung mạo đều thiên về cương nghị cả, nhất là Quý Quân Tín. Ở trong bộ đội nhiều năm, càng có cảm giác chính trực kiên cường hơn nữa. Tuy rằng thỉnh thoảng hay bày ra mấy trò đùa dai, nhưng chẳng hề khiến cho người ta chán ghét, bởi vì trong mắt y không có sự ác ý, nhưng thật sự làm cho người khác ngứa tay muốn đánh ghê nơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT