Nếu như lúc này mà đặc tả Quý Quân Hằng, đại khái có thể thấy rõ tóc cậu ta dựng đứng lên từng sợi một. Đến khi Trần An Tu thúc cùi chỏ một cái, cậu mới có phản ứng, nhận ra hai người lúc này vẫn còn ôm nhau. Trần An Tu đang nấu cơm, cậu ôm thắt lưng người ta từ phía sau, tư thế này muốn bao nhiêu thân mật thì có bấy nhiêu thân mật. Nếu như Trần An Tu là phụ nữ, cậu có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch nỗi oan rồi.
Có điều như đã nói qua, nếu An Tu đúng là phụ nữ, lại là thím út, dù đã từng có quan hệ mật thiết cỡ nào, cậu cũng biết phải giữ khoảng cách. Bởi vì An Tu là đàn ông, mới không cố kỵ hay kiêng dè, vẫn duy trì sự thân thiết như trước kia. Nhưng điều kiện tiên quyết là chú út không có mặt ở đây, hiện tại chú út đã xuất hiện, cậu bị bắt quả tang tại trận, sự tình liền xấu đi. Huống hồ hôm đám cưới cậu đã trêu chọc chú ấy một lần.
Những suy nghĩ trên có vẻ hơi dài, kỳ thật chỉ diễn ra trong nháy mắt ở trong đầu Quý Quân Hằng. Ánh mắt Chương Thời Niên mang vẻ áp bức ngày càng lạnh xuống, Quý Quân Hằng tứ chi gần như cứng đờ, vội rụt móng vuốt lại, xoay người, lấy bánh bột gạo nhỏ đang ngậm trên miệng xuống, hướng Chương Thời Niên máy móc vẫy vẫy tay, trên mặt cố ra vẻ nhiệt tình niềm nở, “A, chú út, chú trở lại rồi ạ?”
Chương Thời Niên nhàn nhạt liếc hắn một cái.
Nụ cười trên mặt Quý Quân Hằng có chút không giữ được, hắn hiểu chú út liếc mắt xem như là trả lời đó. Nhưng hắn tuyệt đối không dám nói ra mấy lời đang chửi thầm trong lòng, liền miễn cưỡng cười nói: "Cháu mới vừa nói với An Tu, lúc cháu và anh cả trở về, trên đường đang kẹt xe quá trời, bị chặn lại cả hai tiếng đồng hồ. Chú út, chú nói thử xem có cái gì bực mình hơn là bị kẹt xe không? Phía trước không thấy thôn xóm, phía sau chẳng thấy cửa tiệm nào, ngồi chờ thật nhàm chán".
Chương Thời Niên khoé miệng giật giật, “Nhưng dường như chú nghe thấy cháu đang nói thịt thịt cái gì đó?”
Quý Quân Hằng dưới tình thế cấp bách, chẳng bịa thêm được nữa, âm thầm kéo kéo tay áo Trần An Tu. Trần An Tu biết tên này nãy giờ chỉ đùa giỡn, cũng chẳng để bụng, giúp hắn giải vây, “Hôm nay em nấu canh cá, anh có muốn nếm thử một chút không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play