Tháng bảy tháng tám vừa qua nghỉ hè, tháng chín không có ngày lễ nào, Trần An Tu lại không nhận khách đến, nên ngoại trừ cuối tuần, ngày thường công việc ở tiệm cơm tương đối nhàn rỗi. Có điều mùa này nhiều thổ sản miền núi đến mùa thu hoạch, cây hạch đào, ngô, quả hồng, khoai lang, gạo kê và táo đỏ mới chín, quả rất to tươi ngon. Mọi người cứ hễ có thời gian trống đều giúp chế biến gia công đơn giản rồi đóng gói mấy thứ này. Ngoài ra các món kho và dưa muối tự làm cũng liên tục được đặt hàng, hai năm qua đơn đặt hàng từ nội thành ngày càng nhiều hơn, bởi hương vị hợp gu và chất lượng vệ sinh được đảm bảo, lượng khách quen cũng dần nhiều thêm, thậm chí hiện tại có vài khách sạn và quán cơm chủ động gọi điện muốn hợp tác với họ. 
Du lịch thôn dã, quán cơm nhỏ Tấn Tấn, cung cấp thực phẩm cho mấy khách sạn tiệm cơm ở khu vực nội thành, hiện tại đang là ba nguồn thu chính của Trần An Tu. Đương nhiên hai cái trước là nguồn thu chủ yếu nhất, cái sau chỉ có thể xem như thu nhập thêm. Lợi nhuận của món kho và dưa muối không lớn lắm, cung cấp cho khách sạn lại bị áp giá một lần nữa, có điều mỗi lần giao hàng đều là số lượng lớn, nên tiền lãi nhìn cũng tạm được. Mặt khác mấy khách sạn tiệm cơm kia đồng ý giúp tuyên truyền Căn bếp nhỏ nhà Tấn Tấn và Du lịch thôn dã, vừa lúc giúp bọn hắn giảm bớt chi phí quảng cáo.
Năm nay nhà họ trồng các loại rau dưa coi như tạm được, đáng tiếc đất trồng hữu hạn, không nhiều chủng loại, chủ yếu tự cung cấp cho quán cơm Tấn Tấn, bán ra ngoài cũng không được bao nhiêu. Trần An Tu đang suy xét xem sang năm nhận thầu thêm một khối đất nữa, chuyên trồng các loại rau dưa hữu cơ. Hiện nay mọi người rất chú trọng sức khoẻ, chỉ cần nhìn loại trứng gà quê mà nhà hắn bán thì biết, so với giá thị trường cao hơn gấp ba lần, thế mà vẫn có nhiều người đặc biệt đến đây mua mang về. Dự định thuê thêm đất đáng lẽ mùa xuân năm nay phải thực hiện, nhưng thời điểm đó tài chính không đủ, khắp nơi đều cần đến tiền, hơn nữa còn có Quý Quân Nghiêm và Lục Á Á gây chuyện, kết quả không thể tập trung vào việc này. Bất quá hiện tại cũng chưa muộn, những đỉnh núi hoang trong thôn còn nhiều, bây giờ tính toán, mùa xuân sang năm khởi công.
"Tráng Tráng, đường trắng dùng hết rồi, trong tiệm còn không?", mẹ Trần khuôn mặt thấm mồ hôi, từ phòng bếp thò đầu ra hỏi.
Trần An Tu đang ngồi chống cằm nghe thế liền trượt tay, quai hàm thiếu chút nữa đập lên quầy, “Mẹ, hôm trước Tôn Hiểu vừa mua năm cân đường trắng, tụi con dùng chưa được bao nhiêu mà mẹ xài hết trơn rồi sao?”
“Còn dư lại cũng đâu có nhiều, mẹ nhìn còn không đến ba cân”
Trần An Tu đem sổ sách coi lại, vừa đẩy cửa quầy đi ra ngoài vừa nói: "Mẹ, để con xem mẹ làm được bao nhiêu bánh rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play