Người trên đảo thường thức sớm, bốn năm giờ sáng đã có người ra biển đánh bắt hải sản, hơn sáu giờ đã có nhiều người trên đường. Trần An Tu thức dậy sớm, vội vàng ra chợ, ngoài mua điểm tâm sáng còn mua thêm cho ông bà ngoại một ít nhu yếu phẩm hàng ngày như dầu lạc, gạo, mì, thịt. Bởi vì Tấn Tấn còn phải đến trường, bọn họ sau khi ăn xong điểm tâm, hơn bảy giờ liền chuẩn bị trở về.
Lâm Trường Hòa với Lâm Trường Thuận xách không ít đồ vật linh tinh đến. Lúc đầu Trần An Tu còn lo lắng, dựa vào tính tình nóng nảy của hai cậu, chắc sẽ đem quà biếu hôm qua hai mợ mang về nhà, xách sang đây trả lại hết, giờ nhìn thấy không phải thì cũng yên tâm. Đầu năm nay, tặng quà sợ nhất không phải là người ta không nhận, mà căn bản là người ta không thèm nhận. Chỉ cần đối phương chịu nhận quà, cũng chứng minh rằng sự tình còn có khả năng tiến thêm bước nữa.
Lục Giang Viễn hiển nhiên là hiểu đạo lý này, chủ động đưa tay nói: "Anh cả, anh hai, chúng em đi trước, có rảnh lại cùng nhau uống rượu".
Lâm Trường Hòa và Lâm Trường Thuận trước mặt con cháu không nói gì, chỉ bắt tay tỏ ý đã biết.
Lục Giang Viễn cười cười, cũng không để ý.
"Ông cậu cả, ông cậu hai, hai người trở về đi, chúng con đi đây", Tấn Tấn chào tạm biệt.
Hai ông cậu vừa thấy Tấn Tấn thái độ liền thay đổi, mỗi người kín đáo đưa cho Tấn Tấn ba trăm đồng, Lâm Trường Thuận ngữ khí ôn hoà nói: "Cho con tự mua đồ dùng học tập, nếu hôm nào có rảnh lại cùng ba con về đây, nếu ba con không rảnh thì ông cậu sẽ lái xe đến đón con". 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play