“Cho một đĩa tôm rang muối, một đĩa mực xào sả ớt.” Sắp đến hai giờ chiều, khách ăn trong quán không còn lại mấy. Trần An Tu đi rửa tay, bưng hai đĩa thức ăn khách mới gọi ra, Mạo Mạo đang ngồi chơi với ông ba Giang trên một cái đệm bằng rạ ngô to đùng ở chỗ sạp hoa quả, đầu đội một cái mũ bện bằng cỏ, tay cầm một quả đào, người núc ních toàn thịt.
Có một chiếc máy bay đang bay ngang qua bầu trời trong xanh phía trên, Trần An Tu híp mắt ngẩng đầu nhìn lên, Chương Thời Niên gọi điện về nói, Tấn Tấn bay chuyến một rưỡi chiều nay, chắc bây giờ cũng bắt đầu lên máy bay rồi nhỉ? Ba mẹ nói y rõ là nhẫn tâm, Tấn Tấn năm nay mới được nhiêu tuổi mà nỡ lòng nào để nó một mình qua Mỹ. Từ nhỏ Tấn Tấn đã được họ chăm nuôi, Tấn Tấn mãi mãi là đứa trẻ có khả năng chịu tổn thương nhiều nhất trong lòng họ.
Mẹ Trần ôm mấy chiếc vỏ chăn mới khâu xong tới, chuẩn bị lồng ruột chăn đã làm xong sẵn vào, thấy y đứng ngây ngốc trong sân cũng không thể cười nổi, nói, “Hối hận rồi chứ gì, đã bảo con đi cùng nó đi mà con không nghe.”
Trần An Tu đưa mắt qua, cười đáp, “Tấn Tấn đi thăm hai ông bà cụ Chương, đó cũng coi như là ông bà nội của nó, chứ có phải xông vào đầm rồng hang hổ đâu mà, có con đi hay không cũng thế.”
“Con cứ mạnh miệng đi, nó cũng đi rồi, mẹ cũng không nói nổi con nữa.” Tâm tư càng nặng nề thì càng tỏ vẻ như thể không có chuyện gì xảy ra, mẹ Trần lại đi an ủi y, “Tóm lại cũng chỉ có một tháng, sẽ mau chóng trở về thôi.”
“Vâng, con biết rồi mẹ, mẹ cần làm gì thì cứ làm đi.”
Mạo Mạo nghe thấy tiếng ba mình liền lảo đảo định đứng dậy, ông ba vội vàng bỏ quả đào đang cầm trong tay xuống, đỡ lấy thắt lưng cu cậu từ đằng sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play