Bát trứng hấp do mẹ Trần chuẩn bị sẵn cho Mạo Mạo, bảo là một bát chứ cũng không đầy lắm, nào chịu được Đường Qủa hết miếng này đến miếng khác, chẳng bao lâu cái bát đã thấy đáy.
Không biết có phải Đường Qủa cũng tự phát hiện mình ăn hơi nhiều hay không nhưng sau khi ăn xong, bé liếm miệng ngẫm nghĩ một lúc rồi lấy một con rùa bông to tướng từ trong túi ra, trịnh trọng đặt vào tay Mạo Mạo.
Lâu Nam thấy thế chỉ muốn cười. Con rùa bông này Đường Qủa thích lắm, bây giờ vì cái ăn mà nó cũng nỡ lấy ra, có thể thấy được rằng trong cảm nhận của Đường Qủa, chắc chẳng có gì quan trọng hơn ăn uống.
Mạo Mạo vừa rồi còn há miệng chờ ăn, lúc này có lẽ thấy bát hết rồi nên cũng chán. Cu cậu không có hứng thú với rùa nên thò tay vào túi Đường Qủa, trong đấy phình to, hình như còn thứ gì nữa.
Chỉ có Lâu Nam mới biết, trong đấy thực sự không có gì, sáng sớm khi y mặc quần áo cho Đường Qủa đã lục hết túi nó một lần, chắc chắn không có giấu đồ ăn vặt mới cho con mặc.
Đường Qủa vén áo ngoài lên, lộ ra cái bụng tròn vo trắng trơn cho Mạo Mạo nhìn, “Bụng đấy.”
Mạo Mạo không cam lòng bắt lấy cái bụng của bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT