Chuyện về Qúy Quân Nghiêm đều là chuyện sau này, lại nói từ đoạn Qúy Phương Bình và Qúy Phương Nam, hai người đã thực sự tìm một hôm rảnh rỗi cuối tuần, tự tới nhà họ Lục thăm hỏi thật.
Tuy rằng địa vị bây giờ có khác biệt, Lục Giang Viễn là ba của Trần An Tu, còn hai người họ lại là anh trai của Chương Thời Niên, nhưng Lục Giang Viễn cũng không thể coi hai ông anh này làm cháu mình được mặc dù hắn thường xuyên nhân đó chèn ép Chương Thời Niên, thế nên khi nhìn thấy hai người này tới chơi, hắn còn khách sáo gọi một tiếng anh Qúy cả, anh Qúy hai.
Theo vai Chương Thời Niên, Trần An Tu cũng không thể gọi bác cả bác hai nên y liền gọi anh cả, anh hai. Giờ thì hay rồi, hai cha con đều bằng vai phải lứa. Thấy cảnh này, người trong phòng đều nhìn nhau cười ha ha, bầu không khí khách sáo lúc mới gặp đã thân thiết hơn không ít.
Lâm Trường Ninh cũng có mặt, y đã từng nhìn thấy Qúy Phương Bình một lần từ xa trong đại hội khen thưởng những nghiên cứu về mặt khoa học kỹ thuật của bộ ngoại giao, khi đó người này ngồi ở ghế chủ tịch, hai người họ cũng chưa từng nói chuyện, còn Qúy Phương Nam thì đúng là y mới gặp lần đầu thật. Ngày trước y chỉ biết hai người này là anh trai cùng cha khác mẹ của Chương Thời Niên. Hôm nay nhìn lại, đúng là không có điểm nào giống thật. Hai người này đều là người ngồi ngôi cao nhưng giọng điệu lại rất ôn hòa thân thiện, không biết là do bẩm sinh gia giáo hay do kinh nghiệm xã hội nên mới bình dị gần gũi thế.
Hai người cũng đã sớm nghe nói về Lâm Trường Ninh, bây giờ gặp y, quả nhiên là con người nho nhã trí thức nên trong lòng cũng rất thưởng thức.
Thông gia thì đúng là thông gia thật, nhưng đôi bên không quen nhau, lúc mở màn khó tránh khỏi khách sáo mào đầu một phen. Chương Thời Niên không có nhà, Trần An Tu buộc phải tiếp khách, nhưng y là nhỏ vế nhất, nói về tuổi tác, người nào ngồi đây mà chẳng là bậc cha chú của y, cho nên khi người khác nói, y chỉ có nước ngồi nghe. Những chuyện họ nói, y cũng không có hứng thú, ngồi lâu khó tránh khỏi việc buồn chán. Nói chung vẫn còn Mạo Mạo, dạo này thằng bé đang nhiệt tình với việc học đi, cứ vịn tay vào xe đẩy, đi ngang đi dọc như con cua trong phòng khách. Cu cậu hết đẩy về phía Đông rồi lại xô cái xe sang phía Tây, chị Chu đi sát đằng sau, chỉ sợ cậu bị ngã.
Qúy Phương Nam thấy cu cậu béo tròn, dáng vẻ ngây thơ đáng yêu nên bất giác đưa tay ra ôm người ngồi lên đầu gối, “Nhóc mập này nặng hơn hồi Tết nhiều rồi đấy nhỉ, lớn mau phết đấy, hồi Tết tôi gặp nó còn chưa mọc được cái răng nào, thế mà bây giờ đã đang học cách đi rồi cơ à.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT