Ông cụ Qúy đã lớn tuổi, có một số việc con cháu không muốn làm ông phiền lòng đến, nhưng Qúy Quân Nghiêm gây ra chuyện lớn nhường này, họ muốn lẳng lặng giấu diếm cũng khó. Qúy Phương Nam đắn đo đôi lần, cuối cùng vẫn chọn cách kể hết mọi việc đã xảy ra với ông cụ.
Nghe tới đoạn Qúy Quân Nghiêm vì tự bảo vệ mình mà đẩy Lâm Trường Ninh ra để chắn súng, tay cầm điện thoại của ông cụ tức run lên, “Thằng ba nuôi được đứa con giỏi thật….”
Lần này Qúy Phương Nam cũng không nói gì hộ em trai, vốn định cho Quân Nghiêm vào nhà đã là có lỗi với mẹ và thằng tư, nhưng nể tình thằng cháu vô tội, ba thì tuổi cao, với lại Quân Nghiêm cũng là một đứa hiểu biết, cho dù họ không thể cho nó nhận tổ quy tông, nhưng sau này cũng có thể vụng trộm chăm sóc cho nó. Nhưng giờ nhìn lại những chuyện nó đã làm, ông không nghĩ ra được lý do nào để giải vây cho nó, “Ba à, nếu chuyện đã đi tới nước này, ba cũng đừng giận, cuối cùng thì Mạo Mạo và giáo sư Lâm đều bình an, đây là chuyện may lắm rồi, còn về Quân Nghiêm, luật sư nên mời chúng con cũng đã mời cho nó rồi. Pháp luật sẽ cho nó một quyết định công bằng.”
Mấy năm nay, sóng to gió lớn gì cũng đã qua, tuy Qúy Trọng Kiệt tức giận, nhưng vẫn chưa đến độ mất lý trí, “Hai vụ án này mà phán ra, Quân Nghiêm sẽ phải đối mặt với hình phạt gì?”
“Ba, bắt cóc ở nước ta là tội nặng, nhất là bắt cóc trẻ em, địa vị của Lâm Trường Ninh cũng nhạy cảm, nếu như sự thực rõ ràng, hai tội cùng phạt, chuyện sẽ rất nghiêm trọng.” Không phải ông hù dọa, nhưng tình hình hiện tại xem ra không được lạc quan, “Ở vụ án Lâm Trường Ninh còn tồn tại một vài điểm đáng ngờ, nhưng hai người liên quan đều một mực chắc chắn Quân Nghiêm là chủ mưu, chứng cứ cũng đầy đủ, khả năng cảnh sát tin tưởng là rất cao, trừ phi… phía Lâm Trường Ninh và Lục Giang Viễn chịu tha, hiện giờ xem thái độ của Lục Giang Viễn, khả năng ông ta chịu đứng ra là rất nhỏ.” Trên thực tế, lúc này Lục Giang Viễn không bỏ đá xuống giếng đã là nể mặt Qúy gia lắm rồi.
Ông cụ im lặng một lúc lâu, cũng không tỏ thái độ gì về chuyện này, chỉ nói, “Ta biết rồi, mấy đứa… cứ làm đi.” Nhưng nghe giọng ông cụ bỗng già nua đi không ít.
Qúy Phương Nam lại gọi cho Chương Thời Niên một cuộc, dặn hắn mấy hôm nay phải chú ý tâm tình của ông cụ hơn. Ông cụ tuổi đã cao, cháu trai lại làm ra chuyện như thế, ông khó mà bình tâm được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT