Trần An Tu mang theo Đường Qủa đến Ninh Thế khám tổng quát, tất cả đều rất bình thường, ngoại trừ cân nặng của cậu bé có hơi vượt mức cho phép và vết đỏ xước trên trán ra thì không cần thuốc thang gì, ngày hôm sau là khỏi hẳn.
Về chuyện ngoài ý muốn lần này, Lâu Nam cũng không nói thêm gì, chỉ dạo một vòng quanh quán cơm, quét sạch một đống các loại thịt muối, cá muối, trứng muối, cua ngâm rượu do Trần An Tu tự tay làm đi, rồi chờ chực Diệp Cảnh Khiêm tới đón là liền đóng gói mang đi tất cả.
Trần An Tu dở khóc dở cười đi theo sau y, đứa nhỏ cũng vậy, bất kể cậu bé muốn gì, y đều vội vàng đồng ý, lòng đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị ‘chém ác’ rồi.
Sau khi kiểm kê hết tất cả những món ăn ngon đủ để bảo đảm cho cuộc sống vài ngày, rốt cuộc Lâu Nam cũng chịu dừng bước, “Trước hết tạm thời lấy ngần này đã, sau này cần thêm tôi sẽ bảo cậu.”
Trần An Tu cố không trợn mắt trắng, “Được.” Chỉ với số lượng Lâu Nam chọn hiện giờ thôi cũng đủ cho y gọi hai chuyến xe chở về rồi, nếu còn lần sau nữa, chắc y phải chuẩn bị gọi xe tải đến mất.
Đối với thái độ thức thời của y, Lâu nam mừng rỡ nhe răng cười, vênh váo đáp, “Nói thế nào thì lần này Đường Qủa nhà tôi cũng đã lập công lớn.”
Trần An Tu khom lưng gật đầu đáp, “Đúng đúng.” Nhờ đó thì mới được đổi đời đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT