Trước khi Lục Á Á gọi điện tới, Qúy Quân Nghiêm đang ở trong tâm trạng cực kỳ bực bội, nguyên nhân chẳng có gì khác ngoài việc ngay tối hôm trước, cậu ta nhận được điện của mẹ mình, bảo cậu ta mau chóng quay lại Úc. Cậu ta biết ngay sẽ có kết quả thế này mà, ông nội thì không chịu gặp mình, bác hai đã ra thông điệp cuối cùng cho cậu ta, ngay cả anh họ cũng không chỉ một lần nhắc nhở, bảo cậu ta mau chóng trở về đi. Bây giờ ngay cả mẹ cũng thế, cậu nhớ trước khi về nước, mẹ cậu đã từng lén tìm cậu bảo rằng, lần này trở về chuyện quan trọng nhất là để nhà họ Qúy có thể tiếp nhận cậu, còn những chuyện khác không quan trọng, nhưng kết quả là, cậu không thể hoàn thành được một việc nào, lẽ nào cứ chán chường trở về ư? Từ nay về sau không hề có một chút quan hệ nào với nhà họ Qúy ư?
Cậu nghĩ kiểu gì cũng thấy khó chịu, trước khi trở về nước, cậu chỉ biết nhà họ Qúy có quyền có thế, nhưng rốt cuộc lợi hại ghê gớm cỡ nào thì cậu không có khái niệm cụ thể, nhưng lần này trở về, cậu đã biết được rất nhiều việc, cậu là cháu nhà họ Qúy, vốn tất cả mọi thứ phải có một phần của cậu mới đúng. Thế mà hiện giờ cậu lại chỉ có thể trợn mắt nhìn người khác được hưởng tất cả, còn cậu, thậm chí không bằng được đứa con đẻ thuê của nam tình nhân của chú tư, nhìn ông bà nội quý Mạo Mạo còn hơn cả đứa cháu ruột như cậu. Điều này làm sao có thể khiến cậu cam lòng cho được? Loại cảm giác không cam lòng mãnh liệt này khiến đáy lòng cậu dần sinh ra một loại cảm giác khác gần như oán hận méo mó. Cậu hận những con người đối xử bất công và chiếm giữ thân phận vốn nên thuộc về cậu.
Đúng lúc này, Lục Á Á gọi điện tới, Qúy Quân Nghiêm mở cửa ra nhìn, Vương Cách đang ngồi trong phòng khách xem TV, cô giúp việc ở trong bếp rửa rau, không có ai chú ý tới chỗ cậu ta. Cậu ta đi tới bên cạnh cửa sổ, ấn nhận cuộc gọi, nhưng khi nghe rõ nội dung mà người ở bên kia nói, cậu ta không nhịn được phải khẽ gầm lên, “Bắt cóc con trai chú tư? Lục Á Á, anh điên rồi, tôi sẽ không làm việc này.” Cậu vẫn phân biệt được việc nào nặng việc nào nhẹ, nếu nói rằng nhà họ Qúy vẫn còn mặc kệ cậu thì chính là bởi vì cậu còn chưa làm gì, bây giờ mà đi băt cóc con trai chú tư, hẳn là cậu sẽ tự rước lấy phiền hà cho mình. Đến lúc đó đừng nói chú tư sẽ trở mặt mà ngay cả bác cả và bác hai cũng sẽ không dung túng cậu ta nữa, có khác nào tự chặn đướng sống của mình.
“Tôi nghĩ có lẽ cậu đã quên rằng cậu từng chặn đầu xe của Trần Thu Dương chứ? Nếu tung chuyện này ra ngoài, cộng thêm tình cảnh hiện tại của cậu, cậu nghĩ cậu sẽ có kết cục gì? May mắn thì cũng bị ép trục xuất khỏi Trung Quốc đi? Đến lúc đó đừng nói cha mẹ cậu, ngay cả cậu muốn dựa dẫm nhà họ Qúy cũng đừng có mơ.”
“Là do các người bảo tôi đi thử chú tư chứ.” Vương Cách từng lên núi vài lần với cậu, nói là trên núi có gì đó rất lạ nên cậu ta báo cho Lục Á Á, Lục Á Á bảo cậu đi thử xem những người đó rốt cuộc là ai, cho nên cậu ta mới đi chứ.
Người bên kia cười xì một tiếng, phủi sạch trách nhiệm, “Chúng tôi bảo cậu đi thử, nhưng có bảo cậu ra tay với con trai người ta đâu. Quyết định đó là do chính cậu đưa ra.”
Qúy Quân Nghiêm cắn chặt môi, tức không nói nên lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play