Qúy Quân Nghiêm nói rằng cậu ta nhận được tin từ chỗ Tần Minh Tuấn.
Trần An Tu biết quan hệ của hai người nên cậu ta nói thế cũng có khả năng thật. Nhưng chuyện lần này hai ông bà cụ khăn gói nhẹ nhàng đến chỗ họ cũng không thông báo cho bất cứ ai, kể cả người đi theo bên cạnh cũng chỉ có mỗi mình viên cảnh vệ Phùng Hâm và tài xế Khúc Tĩnh, lúc tới rồi cũng không chủ động liên hệ với người bên ngoài. Nếu nhà họ Qúy thực sự biết ông cụ đang ở Lục Đảo thật thì tại sao lại chưa tới đây chào hỏi mà lại thông báo riêng cho Qúy Quân Nghiêm thôi? Nghe chẳng hề có chút lô gíc nào. Nhưng y có thể nghĩ vậy, người như ông Qúy chắc chắn cũng sẽ nghĩ tới điểm này.
“Đến rồi thì ngồi xuống đi.” Ông cụ giới thiệu cậu ta với mọi người, nhưng chỉ nói rằng đứa bé này tên Qúy Quân Nghiêm chứ không nói gì khác.
Ông đã không nhắc tới, những người khác cũng không hỏi, chỉ nghĩ cậu ta cùng lứa với Qúy Quân Hằng. Thấy tuổi cậu ta còn trẻ mà lại lễ phép nên mọi người đều có ấn tượng đầu tiên khá tốt. Khi nghe cậu ta nói chưa kịp ăn cơm trưa đã đến đây, ba Trần còn giục Trần An Tu đi làm thức ăn cho cậu ta nữa.
Trần An Tu bảo Lưu Ba làm hộ hai món mặn với một bát canh, y không thích Qúy Quân Nghiêm nhưng nể mặt ông cụ, y cũng không thể bỏ đói cậu ta bữa cơm được. Huống hồ y cũng không muốn ba mẹ phát hiện ra chuyện gì ngang chừng cả.
Trần An Tu bưng cơm canh vào, Qúy Quân Nghiêm nói cảm ơn rồi ngoan ngoãn ngồi một bên lẳng lặng ăn, cũng không quấy rầy bậc ông chú nói chuyện.
Chẳng mấy khi họ được ngồi chung một chỗ nên đề tài cứ xoay miết, khó tránh khỏi việc nói tới mối quan tâm chung của họ, đó chính là Trần An Tu và Chương Thời Niên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT