Qúy Quân Nghiêm ở lại Lục Đảo cũng sắp được một tháng, Tần Minh Tuấn thường hay đến thăm cậu ta, cho cậu ta ít tiền tiêu, nhưng cơ hội dùng cơm chung như ngày hôm nay thì không nhiều. Tần Minh Tuấn bận bịu nhiều việc, có lúc Qúy Quân Nghiêm cũng không biết anh bận thật hay cố ý lảng tránh cậu ta, nhưng hy vọng tìm người giúp đỡ thì ngày một phai nhạt.
“Ở đây chơi có vui không?”
Qúy Quân Nghiêm gẩy cơm trong bát, “Cũng vui ạ, chỉ hơi lạnh thôi, chẳng ngắm được cảnh mấy.”
Tần Minh Tuấn ăn không được bao nhiêu thì đã ngừng đũa, “Đã muốn về chưa? Bây giờ mẹ cậu đang bệnh, cũng cần cậu chăm sóc lắm đấy.”
“Anh định đuổi em về à?”
Tần Minh Tuấn lập tức thấy bực bội, nhưng anh ta vẫn phải kiềm chế lại, “Anh không có ý đấy, anh chỉ nghĩ em đã đi lâu như thế, ba mẹ em cũng thấy lo, chi bằng em cứ quay về sớm đi thăm họ đi đã, nếu có cơ hội để dì út trở về, anh nhất định sẽ báo cho cậu, cậu cứ tiếp tục ở lại đây cũng chẳng có ích lợi gì. Anh bận rộn nhiều việc cũng khó mà chăm sóc tốt cho cậu được?”
Qúy Quân Nghiêm ngẩng đầu cười nói, “Không sao đâu ạ, em sẽ tự chăm sóc tốt cho bản thân mình.” Bên bác hai cũng có người liên hệ với cậu, muốn đưa cậu về, nhưng cậu không cam lòng đi như thế được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT