Vào ngày mùng 2 tháng 2, ở Lục Đảo có rất nhiều tục lệ như cắt tóc, rang đậu và làm diện kỳ tử (2).
Hơn tháng rồi chưa hớt tóc nên sáng dậy, Trần An Tu sờ tóc mình, cảm giác đúng là hơi dài thật, “Hôm nay tôi định dẫn Mạo Mạo đi cắt tóc, anh với Tấn Tấn có muốn đi cùng không?”
“Em định cắt ở đâu?” Chương Thời Niên thắt cà vạt xong rồi nói với Trần An Tu, “Đưa cho anh cái đồng hồ đeo tay trên tủ đầu giường?”
“Đi tới chùa Đình Vân.”
“Ở đâu cơ?” Chương Thời Niên đeo đồng hồ xong ngẩng đầu lên, nếu hắn không nghe nhầm thì chùa Đình Vân là một ngôi chùa miếu nhỏ ở phía Bắc thị trấn này đi? Hắn và An Tu còn từng đến đấy rồi, lẽ nào cũng có hiệu cắt tóc tên như thế?
Trần An Tu dựa vào tủ áo cười vô tư, “Chính là ngôi chùa Đình Vân mà anh nghĩ tới đấy, có điều anh không biết đến chú Trương thôi. Chú ấy biết cắt tóc, biết sửa khóa và giầy nữa, chỉ là bây giờ tuổi hơi lớn nên ít làm mấy việc đấy. Chú ấy ngoáy lỗ tai êm lắm, ngày trước tôi thích chú ấy cắt tóc cực, tiện thể còn ngoáy lỗ tai luôn cho nữa, nhưng hình như chú ấy chỉ biết để mỗi kiểu tóc húi cua.”
Chương Thời Niên bình thản đáp, “Đây là lần đầu Mạo Mạo cắt tóc, em nhớ để ý đấy. Buổi sáng anh có hẹn mất rồi.” Ý rằng hắn không tham gia được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT