Lúc Lục Giang Viễn đi ra ngoài nghe điện thoại, cả nhà đang trêu Mạo Mạo, nguyên nhân chính là bởi quả quýt mà bé được cho ở nhà họ Lý ngày hôm qua vẫn chưa được bỏ đi, mà bé cũng chẳng cho ai, Lâm Trường Ninh và Chương Thời Niên đều ra mặt cả mà cũng không hề có chút tác dụng nào, Trần An Tu tự nhận mặt dày, “Nhìn đây.” Y cảm thấy mình mà đã ra trận thì chắc chắn sẽ thành công thôi, “Mạo Mạo ngoan, con cho ba xem quả quýt trong tay con nhé, ba chỉ nhìn một cái thôi, rồi ba sẽ trả lại cho con.”
Ai ngờ Mạo Mạo không chịu nể mặt, trở mình một cái trong lòng Chương Thời Niên, hai bàn tay ôm khư khư trong lòng như thể sợ người khác cướp mất vậy.
Trần An Tu chán nản, trong cơn xấu hổ trước ánh mắt trêu ghẹo của mọi người, y cất cao giọng uy hiếp, “Chương Mạo Mạo.”
Mạo Mạo quay đầu lại nhìn y một cái, miệng ya ya hai tiếng, tay ôm chặt quýt không buông, có lẽ biết trước mặt nhiều người như vậy, ba không thể làm gì được bé nên bé không hề biết sợ, cứ chui sâu vào lòng Chương Thời Niên, chỉ để lộ cái mông cho ba bé xem.
Lâm Trường Ninh ôm Tấn Tấn ngồi một bên xem trò vui, Chương Thời Niên cứ tủm tỉm cười mãi nhìn hai cha con nhà này chơi đùa.
Trần An Tu thấy tay mình không có mồi, vật nhỏ này chắc chắn sẽ không mắc câu nên y đi vào bếp lấy ra một quả cam to ra, vỗ mông Mạo Mạo dụ dỗ, “Mạo Mạo, con xem ba còn có quả to hơn này, chúng ta đổi đi?”
Mạo Mạo vừa nhìn thấy quả cam to hơn trong tay ba liền vui tưng bừng, đôi mắt vốn to tròn vo cười híp lại như thể trăng lưỡi liềm, bàn tay trái lắc lư vươn ra. Trần An Tu nhét quả cam vào trong ngực bé, nhưng chờ đến khi y đưa tay ra lấy quả quýt của Mạo Mạo thì Mạo Mạo chơi xấu, ôm chặt cả hai không buông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play