“Vậy cháu nói đi, chú rất muốn nghe lý do cháu đã dùng tới dao.” Vóc dáng Lục Giang Viễn rất cao, còn cao hơn Lục Triển Triển nửa cái đầu, nhìn từ trên cao xuống gây áp lực rất lớn cho cậu ta.
Lục Triển Triển cũng không chịu nổi bầu không khí ngột ngạt này, cậu bất giác nhìn Lục Á Á.
Thế nhưng trước mặt Lục Giang Viễn, Lục Á Á cũng không tiện nói quá nhiều, nhất là vào lúc này, nói nhiều càng dễ sai nhiều, “Triển Triển, em cứ kể sự thực đi, anh và chú ba đều ở đây.”
Lục Triển Triển hiểu, Trần An Tu là con trai chú ba, với thái độ dạo này của chú, chuyện này chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua được, huống chi còn có Chương Thời Niên, hắn cũng sẽ nhúng tay vào chuyện này, những người này là ai chứ, nói dối lừa gạt càng dễ bị phát hiện, cậu ta không phủ nhận chuyện đã suýt thì đâm vào hai đứa bé trai, “Chuyện này là do cháu sơ suất, nghĩ rằng trời đổ tuyết sẽ không có ai ra đường nên không thả chậm tốc độ lái xe.” Tình hình như thế, chỉ có thể nói là chuyện ngoài ý muốn, cũng không có đủ động cơ phạm tội. Cho dù có lỗi, cũng không phải không thể tha thứ, còn về phần nội dung cãi lộn với Trần An Tu, cậu ta không hề nhắc tới.
Lục Á Á tiếp lời, “Triển Triển, chuyện này là do em có lỗi trước, thảo nào Trần tiên sinh lại ra tay với em.”
Lục Giang Viễn đứng thẳng lưng, liếc Lục Á Á một cái, cũng không nói câu nào.
Lục Triển Triển cũng thầm lo lắng, “Chuyện về sau là lỗi của cháu, con dao kia Lý Nam đặt của một người chuyên làm dao ở Đức cho cháu, bình thường cháu hay mang theo để làm mấy việc lặt vặt, cũng chưa từng nghĩ sẽ dùng nó làm gì. Lúc đó cháu đúng là đã mất lý trí.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT