Tháng bảy, thành phố Lục Đảo không mưa thì trời cũng đầy mây, hầu như không có lúc nào trời hửng. Hôm bọn Trần An Tu về, ông mặt trời cũng coi như nể tình, ló được cái mặt ra, máy bay của họ mới thuận lợi đáp xuống được.
Ba mẹ Trần nhận được điện thoại, cả buổi sáng đã thay phiên nhau đảo mấy lượt ra gốc cây thủy sam đầu thôn đón, thị trấn chỉ nhỏ có từng ấy, hễ có chuyện gì cũng khó mà giấu được, việc năm trước Trần An Tu và Tấn Tấn đi Anh rồi ở lại đó ai cũng biết, hôm nay thấy hai ông bà già vui như thế, họ cũng đoán được phần nào.
Trần Ngọc cùng thôn dẫn theo đứa con chờ xe bus, thấy mẹ Trần đi qua liền hỏi, “Cô Lâm, cô đi đón An Tu đấy à?” Ai mà gọi mẹ Trần là cô giáo thì chắc chắn đều là học sinh của bà, bà dạy học hơn ba mươi năm nên có rất nhiều học sinh, người lớn nhất cũng đã hơn bốn mươi tuổi.
“Ừ, một giờ trước nó gọi về bảo đã xuống máy bay rồi, thế mà giờ còn chưa thấy người đâu.”
“Sân bay cách chỗ chúng ta xa lắm, hôm nay lại là cuối tuần, trong thành phố chắc chắn sẽ tắc đường. Bây giờ chắc vẫn đang trên đường về đấy ạ.” Mùa thu năm ngoái, chuyện Trần An Tu thích một người đàn ông đã gây xôn xao, có rất nhiều người đều biết, bàn tán sau lưng nhà họ cũng không ít, nhưng tính ra, kể từ đó tới giờ cũng đã được gần một năm, tuy vẫn có người thi thoảng nhắc tới chuyện này, nhưng không còn hứng thú nhiều như khi đó.
“Ừa, chắc là thế rồi, thế hai mẹ con định vào thành phố mua đồ à?”
“Cháu định mua cho con bé đôi giày thể thao, nhân lúc nghỉ hè rảnh rỗi thì đi, hai ngày nữa cháu với ba con bé định mang nó đi chơi ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT