Đương nhiên Chương Thời Niên sẽ không tưởng bở cho rằng Lục Giang Viễn mời bác sĩ tới là vì hắn, quan hệ của hai người còn lâu mới đạt tới mức độ này, hắn sửng sốt là vì trình độ Lục Giang Viễn yêu ai yêu cả yêu cả đường đi lối về, lần này coi như hắn đã được hưởng sái của An Tu. Hắn đã từng nghe về danh tiếng của nhà họ Hà – thế gia về Đông Y. Ngày trước bà cụ gọi điện sang cũng từng nhắc tới, vốn định nếu mắt hắn vẫn chưa tốt hơn thì sẽ về nước khám, không ngờ Lục Giang Viễn đã mời hẳn người ta sang Anh luôn.
Hà Trọng bắt mạch xong, hỏi một vài vấn đề rồi nói với Chương Thời Niên: “Chương tiên sinh, có thể cho tôi xem hồ sơ bệnh án trước đó không?”
“Tôi để hết trên phòng, Hà tiên sinh có thể đi theo tôi lấy.”
Sau khi hai người đi, trong phòng khách chỉ còn lại ba người Lục Giang Viễn, Lâm Trường Ninh và Trần An Tu.
Bây giờ Trần An Tu đã biết rõ thái độ của cậu út, lúc này cũng không có suy nghĩ gì khác nữa, “Lần này thật phiền chú quá, Lục tiên sinh, ngồi đây đi.” Bất kể mục đích hỗ trợ của Lục Giang Viễn là gì, nhưng quả thực ông ấy đã giúp. Vì thế y vẫn thấy biết ơn người này.
Lục Giang Viễn không đối xử tốt với Chương Thời Niên lắm, nhưng đối mặt với Trần An Tu thì là một thái độ khác, mức độ chênh lệch cỡ nào họa có là người mù mới không nhận ra được, “Không cần khách sáo thế đâu An Tu, chúng ta đã quen nhau lâu như thế, giúp được thì nên giúp.” Lý do này khéo léo rộng lượng, không có gì để xoi mói, nghe thấy thế, ai cũng nghĩ đây hẳn là một con người đầy nhiệt tình.
Lúc hắn nói thế, Lâm Trường Ninh đang gọt táo cho Trần An Tu, lớp vỏ màu xanh vốn đã được một dải thật dài, nhưng hắn vừa nói vậy, tay Lâm Trường Ninh bất giác run lên, con dao xẹt một cái, vỏ táo đã bị đứt ngang chừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play