" Ba ơi, con về rồi.” Tấn Tấn vừa vào cửa, còn chưa kịp cởi giầy đã hô to lên.
Trần An Tu đi từ trong bếp ra, nói một tiếng, “Ba đây, sao hôm nay con về muộn thế?” Thấy Trương Uẩn và Miên Miên đằng sau Tấn Tấn, y chào hỏi luôn, “Chị Uẩn, Tấn Tấn, vào trong ngồi đi.”
Có mặt người ngoài nên Tấn Tấn không làm nũng, chỉ nói hai câu với Trần An Tu rồi cùng Miên Miên đi bật TV, người lên tiếng là Trương Uẩn, “Thơm quá à, An Tu, cậu đang làm thức ăn ngon đấy à?”
“Thịt kho tàu đấy, sắp xong rồi, chị có muốn nếm thử không?” Y biết Phương Vân Triển và Trương Uẩn đều là Hoa Kiều di dân từ thời ông cha, tuy rất hiểu món Trung, nhưng nếu bàn về tay nghề thì hai người đều chỉ là tay ngang. Sau khi họ ở lại đây, hai người đó thường tìm cớ tới ăn chực, y cũng đã quen rồi nên lần nào nấu nướng cũng làm nhiều hơn một chút, đề phòng không đủ thức ăn.
Nghe y nói vậy, quả nhiên mắt Trương Uẩn lóe sáng, “Có thể chứ? An Tu.”
“Tất nhiên, chị chờ em một chút, xong ngay bây giờ đây.”
“Đối với thức ăn ngon, tôi luôn có đủ kiên trì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT