Vì Chương Thời Niên nhận một cuộc gọi ở nhà dưới nên bị nhỡ thời gian, giờ vừa mới vào cửa đã thấy Trần An Tu đang nằm úp người nghiêm túc chiến đấu với chiếc nhẫn.
Trần An Tu vừa thấy người vào đã vội đưa tay ra cầu cứu, “Cái này gỡ xuống kiểu gì vậy? Tôi chỉ đeo thử thôi mà, sao không gỡ xuống được.” Y không có kinh nghiệm đeo nhẫn nên cũng không có kinh nghiệm tháo nhẫn. Nếu biết trước, y đã chẳng tiện tay xỏ vào.
Chương Thời Niên muốn cười, vốn định chuẩn bị cho y một niềm vui bất ngờ và buổi cầu hôn lãng mạn, thế mà giờ thì xong rồi, mất công hắn chuẩn bị lâu như vậy, hành vi của người này luôn nằm ngoài dự đoán của hắn, ngay cả chuyện cầu hôn cũng có thể trở thành chuyện hài như vậy. Trên đời này, người có bản lĩnh vậy cũng chỉ có mình Trần An Tu.
Trần An Tu cố rút ra nhưng vẫn không được, thấy Chương Thời Niên dựa hẳn vào cửa liền đẩy hắn, “Anh mau qua đây đi, xem rốt cuộc làm thế nào?”
Một An Tu chẳng kiêng nể gì sất, luôn ngốc nghếch và chơi xấu, lại còn không hề đề phòng gì hết, thật đúng là làm người ta khó mà chống cự, mỗi lần nhìn thấy đều làm hắn mềm lòng.
“Chương tiên sinh, có phải anh lên cõi tiên rồi không, anh đi cũng nhanh đấy.” Trần An Tu lại huých hắn lần nữa.
“Lên rồi.” Chương Thời Niên đáp một tiếng, trở tay đóng cửa lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT