Tuy năm nay nhiều người hơn, nhưng sinh nhật mà, đều chỉ diễn ra theo kiểu thông thường thôi, ba mẹ Trần làm nhiều món, cũng gói cả sủi cảo, Lâm Trường Ninh mua bánh sinh nhật, cả nhà ngồi vây quanh một cái bàn. Ăn cơm xong, Trần An Tu mời ba Trần, mẹ Trần và Lâm Trường Ninh mỗi người một chén rượu, nếu không có những người này thì sẽ không có y của ngày hôm nay.
“Cảm ơn ba.” Trần An Tu ôm ba Trần một cái.
“Đều là người một nhà cả, Tráng Tráng, con làm gì vậy?” Ba Trần hơi hoảng loạn vỗ lưng y, những người ba vào tuổi này như ông đều như vậy cả, bất kể thương con cái cỡ nào nhưng cũng ít khi có hành vi nào gần gũi với con, rõ ràng trong lòng rất hưởng thụ, nhưng biểu hiện bên ngoài lại gượng gạo.
“Mẹ…” Khi còn bé, y luôn ghét người này vì quản lý quá nhiều, dần dần trưởng thành, y mới bắt đầu hiểu bà hơn.
“Nhiều người thế này mà còn làm nũng, không sợ Tấn Tấn cười à.”
Đến lượt Lâm Trường Ninh, Lâm Trường Ninh chủ động đưa tay ôm y một cái, nói, “Tráng Tráng không cần phải nói gì cả, cậu hiểu hết.” Như bây giờ đã là tốt rồi, có thể gặp mặt nhau luôn, còn có thể cùng vui sinh nhật như ngày hôm nay.”
Trần Thiên Vũ nhìn thấy vậy, dường như cũng hiểu ra cái gì đó, thì ra trong lúc cậu không biết gì, anh cậu và cậu út đã nhận nhau rồi, thảo nào thời gian cậu út ở lại trong nước năm nay lại dài như thế, cậu còn đang thấy lạ chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT