Hai người châm chọc qua lại được gần nửa tiếng, không biết đối đáp được bao nhiêu lần, cuối cùng kết thúc với tình trạng Chương Thời Niên hết sức ung dung còn Lục Giang Viễn thì hết sức tức tối, nhưng Lục Giang Viễn cũng không phải là không có thu hoạch gì, ít nhất cũng biết được chuyện cả nhà ăn bữa cơm với nhau hôm sinh nhật Trần An Tu.
“Lục tiên sinh, nếu không còn chuyện gì nữa, tôi xin phép đi trước một bước.”
Lục Giang Viễn ngẩng đầu, màu mắt u ám, “Cậu cứ tự nhiên.” Nếu Chương Thời Niên không đi thì hắn sẽ là người đi trước, nếu còn ở cùng một phòng với người này nữa, không biết phong độ của hắn liệu có thể duy trì được bao lâu.
Chương Thời Niên gật đầu, bình tĩnh đứng dậy đi khỏi, hắn kiềm chế đúng mực mà vẫn thỏa đáng, vừa có thể chọc giận người ta ở mức độ vừa phải chưa đến mức nổi xung, dù sao bây giờ hắn vẫn chưa m uốn giở mặt với Lục Giang Viễn. Đi ra tới ngoài cửa, khóe miệng hắn mới từ từ nhếch lên, nụ cười mỉm ấy không đường hoàng gì, nhưng tuyệt đối gọi đòn.
Đưa tay xem giờ, Chương Thời Niên gọi một cuộc điện thoại cho Trần An Tu, bảo y không cần chờ cửa, cứ ngủ trước đi. Lúc đang định đi, bóng người không phải xa lạ gì ở tầng dưới đập vào mắt, nếu hắn không nhìn lầm thì đó là Trần Thiên Vũ, hình như cậu ta đã uống say, người đàn ông bên cạnh, tay để trên môi cậu ta, trông không giống quan hệ bạn bè đơn giản.
Đây là địa bàn của Kỷ Tư Viễn, Chương Thời Niên cũng biết chút ít, nơi đây tuy không phải quán bar đồng tính, nhưng số người đồng tính ra vào cũng không ít, kiểu thanh niên hơi xấu xa như Trần Thiên Vũ khá hấp dẫn, thế mà cậu ta cũng dám buông thả uống say ở đây.
Tuy có phần đối đầu với Trần Thiên Vũ, nhưng đó là em trai An Tu thương yêu, Chương Thời Niên cũng đành phải quan tâm hơn, “Đứng dậy, về nhà thôi.” Đi tới gần, mùi rượu trên người người này càng đậm hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT