“Hôm nay thời tiết tốt, cùng lên núi đi dạo đi.” Mặt mày Chương Thời Niên khoan khoái, hiển nhiên đã rửa mặt xong, Tấn Tấn cũng đang rửa mặt trong sân, trên giường chỉ có mỗi mình Trần An Tu vẫn kiên trì nằm ‘nướng’.
“Hai người đi là được rồi, đừng gọi tôi.” Trần An Tu quấn mình trong chăn, nhìn như vậy là biết ngay không hề có dự định rời giường, thời tiết ngày càng lạnh, du khách lên núi ít dần, gần đây y cũng bắt đầu dở chứng lười, hơn mười giờ tối đã đi ngủ, sáng phải hơn bảy giờ mới dậy.
Chương Thời Niên cười lột chăn ra, xoa nắn mặt y, nói, “Cứ ngủ nữa sẽ béo đi không nổi đâu.” Mặt rõ ràng phúng phính hơn so với hồi hè, gần đây vuốt lưng cũng thấy êm hơn rồi.
Trần An Tu cầm chăn chùm lên đầu, vụng về đáp, “Dù sao cũng có anh rồi, có thịt thì có thịt đi.”
Dây thần kinh trong đầu y luôn nhanh nhạy, đổi lại là người khác chắc nghe mà chẳng hiểu gì, may là Chương Thời Niên biết y quá rõ, đầu óc lại cũng nhanh nhạy hơn y, “Tự tin vậy sao? Em không sợ tôi sẽ chê em béo?”
Câu trả lời của Trần An Tu là xoay người một cái, quay mông về phía hắn, vấn đề này rõ ràng không cần y phải hy sinh thời gian ngủ quý giá để đáp trả.
Chương Thời Niên mỉm cười, thò tay qua mép chăn, ngón tay lành lạnh đáp trên lưng Trần An Tu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play