Từ khi Tề Sở ra đời đến nay, có thể nói đây là lần đầu tiên quan sát sói hoang dã săn thú ở khoảng cách gần như vậy, cảm giác có hơi kích thích, nhưng con sói này hiển nhiên không muốn để cho cậu chỉ đứng nhìn. 

“Ngươi bò bên cạnh cây làm gì?”. Hoắc Bắc ngay khi quay đầu liền phát hiện Tề Sở vẫn đi theo bên cạnh mình liền không thấy đâu, nhìn theo hướng nó bò đi chỉ có thể thấy một chút đôi tai lộ ra, Tề Sở đang nấp ở phía sau cây, bộ dáng giống như chờ con mồi tự đâm đầu chế.t. 

“Học tập.” Tề Sở ý thức được Hoắc Bắc là đang nói chuyện với mình, cậu cẩn thận quan sát bốn phía, sau khi xác định không có quấy nhiễu con mồi, lúc này mới lộ ra nửa cái đầu nói: “Ta đang học tập kỹ xảo đi săn.” 

Hoắc Bắc lựa chọn một con tuần lộc đang gặm cỏ, con tuần lộc này đã trưởng thành, nhưng giống như là bị tách ra khỏi đàn, bên cạnh không nhìn thấy con tuần lộc nào khác. Nó ngẫu nhiên đong đưa sừng trên đầu, dừng một chốc quan sát bốn phía, không phát hiện có kẻ săn mồi mới tiếp tục cúi đầu ăn cỏ. 

Tề Sở biết rõ thực lực của mình, thay vì ở bên cạnh tạo thêm phiền toái, không bằng cẩn thận quan sát học tập, về sau có thể tự mình đi săn. 

Nhưng hiển nhiên Hoắc Bắc không nghĩ như vậy, răng nanh nó ẩn lộ ra, uy hiếp nói: “Đi lại đây.” 

Vốn dĩ trên mặt nó còn dính máu, bởi vì bị thương, lông trên người nhìn chật vật hơn, cả thân sói thoạt nhìn như đại ca vừa trải qua việc đàn em bỏ mạng, nếu như là trong thế giới con người đã có thể bị đưa đến Cục Cảnh sát lập hồ sơ. 

“Ta có thể làm gì?” Tề Sở rũ cái đuôi, rụt rè lặng lẽ bò lên phía trước, nhỏ giọng nói: “Ta đi săn không được, lúc trước bắt thỏ hoang, khi sắp bắt được liền bị một con chim nửa đường cướp mồi.” 

“Ngươi làm thế nào mà lớn lên vậy?” Hoắc Bắc hỏi. 

“Làm… Làm việc á.” Tề Sở cũng không chắc chắn, rốt cuộc có Husky là vật nuôi, dựa vào con người nuôi nấng, có rất nhiều con chó khác là chó hoang, đi lang thang lục thùng rác mà sống, có con lại làm cu li, kéo xe trượt tuyết, có con là chó nghiệp vụ. Dựa vào bảng tên trên cổ, khả năng lớn nhất là đây là một con Husky nhà. Nhưng Tề Sở nhìn móng vuốt của mình bị mài mòn nghiêm trọng, khô nứt xuất huyết thì không quá chắc chắn. 

Cậu do dự bổ sung: “Làm cu li đi?”. 

Hoắc Bắc nằm một chỗ, nâng móng vuốt ấn trên đầu Tề Sở, thở dài thật sâu nói: “Lỗ tai của ngươi, đừng nhúc nhích, cử động tiếp thì thật sự có thể bị phát hiện.” 

Cái này cũng không thể trách Tề Sở, lỗ tai cùng đuôi chó vốn dĩ không chịu khống chế, chúng nó thực mẫn cảm với một số từ ngữ và cảm xúc, thân thể phát ra phản ứng tự nhiên. Mà lỗ tai sói thì luôn không động đậy, chúng nó cực kỳ cảnh giác quan sát bốn phía, không buông tha một tia gió thổi cỏ lay. 

Tuần lộc cúi đầu ăn cỏ, vốn dĩ Hoắc Bắc tính toán chờ một lát mới tiến hành săn thú, nhưng ai ngờ một con chim bay xẹt qua, làm kinh động con tuần lộc đang ăn cỏ, nó bỗng nhiên ngẩng đầu, ngay lúc này thấy được một con sói đang nhìn mình chằm chằm. Tuần lộc sau khi bị kinh hãi lập tức định đào tẩu, ai ngờ con sói kia tốc độ phản ứng nhanh hơn, trực tiếp từ trong đống tuyết nhảy ra, chạy đến bên này, mở ra răng nanh chính xác mười phần cắn vào cổ tuần lộc. 

Tuần lộc đau đớn tứ chi đá loạn lung tung trên mặt đất, Tề Sở thấy vậy vội vàng lại hỗ trợ, cậu học theo bộ dáng của Hoắc Bắc mở răng nanh cắn vào tuần lộc, lại bị đối phương trực tiếp dùng chân đá vào trên bụng, đau kêu ngao một tiếng, nhưng không nhả miệng ra. 

Hoắc Bắc cũng muốn tốc chiến tốc thắng, nó lập tức áp chế tuần lộc, răng nanh sắc nhọn của sói Siberia đâm xuyên qua cổ của tuần lộc, máu thịt bị hung hăng xé rách, nó cắn vào đúng động mạch lớn, máu tươi tức khắc phun tung toé, bắn lên mặt của Hoắc Bắc. 

Đôi mắt của sói Siberia không chớp một lần, càng thêm hung ác xé rách con tuần lộc trước mặt, cho đến khi đối phương suy sụp ngã xuống đất, cả người run rẩy, không có tiếng động. 

Máu tươi ấm áp của tuần lộc thấm xuống lớp tuyết bên dưới, đôi mắt nó trợn to, không còn thần thái, tứ chi cứng đờ, chỉ có khi bị Hoắc Bắc xé rách da thịt, thần kinh phản xạ mới run một chút. 

Tề Sở còn thành thật cắn chân sau chưa nhả miệng, nhưng ở bầy sói, sói đầu đàn chưa ăn cơm, những con sói khác tuyệt đối không được phép ăn, đây là quy củ cấp bậc của bầy sói, nếu không sẽ bị coi là khiêu khích đối nghịch với sói đầu đàn. 

“Gào —” Cổ họng Hoắc Bắc phát ra âm thanh cảnh cáo, nó đột nhiên quay đầu, cắn một phát đem Tề Sở xốc lên, mắt lộ hung tàn nói: “Ngươi cũng dám khiêu khích ta?” 

-----

  • Bản convert/QT để xen kẽ là tuần lộc - nai sừng tấm, nhưng do mình lỡ edit là tuần lộc rồi nên mình vẫn sẽ để con này là tuần lộc. Nếu sau này trong tuyện có săn được con khác, mình sẽ edit là nai sừng tấm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play