Tháng 3, Siberia bị tuyết trắng bao trùm. Trên mặt đất dày đặc dấu chân mãnh thú cùng chim muông, dấu chân bầy sói đi qua lưu lại đã biệt dễ thấy. Mặc dù trận tuyết rơi xuống không lớn không nhỏ bao trùm lên dấu vết, nhưng dấu chân bầy sói vẫn dễ dàng thấy được.
Hoắc Bắc đứng bên cạnh dấu chân, cúi đầu ngửi ngửi, nhìn con đường trước mắt có hơi nghiêng dốc, cũng không biết đâu là hướng đi tới, đại khác đám sói này lại đi lung tung.
Nó ngửa đầu nhìn hướng dấu chân kéo dài, thở dài thật sau.
Hoắc Bắc hiện tại không có suy nghĩ nào khác, chỉ hy vọng bầy sói có thể có chút hiểu chuyện, đứng yên tại chỗ đừng đi lung tung. Chỉ cần chúng nó đứng yên, Hoắc Bắc có thể tìm thấy chúng sớm hơn một chút.
“Ngươi nói xem chờ đến khi nhìn thấy chúng ta, có phải rất kinh hỉ hay không?”. Sau khi Gia Lặc thân thiết với Tề Sở, nó đối với chuyện tình cảm của Tề Sở và Hoắc Bắc cảm thấy vô cùng hứng thú, lâu lâu liền thò qua, hiếu kỳ nói: “Lúc lão đại bắt đầu theo đuổi ngươi, dùng con thỏ cùng tuần lộc là có thể theo đuổi được bạn lữ hay sao?”
“Dùng con thỏ với tuần lộc thì không theo đuổi được bạn lữ.” Tề Sở nghĩ nghĩ nói: “Thật ra quá trình lão đại các ngươi theo đuổi ta không quá thuận lợi, vốn dĩ yêu cầu của ta rất cao, không phải dễ dàng theo đuổi.”
“Yêu cầu của ngươi cao thế nào?” Gia Lặc tò mò hỏi, nó nghiêng đầu, thường xuyên quay đầu liếc Tề Sở một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play