Cậu bỗng nhiên cảm thấy, cậu không phải đang chọn một trong hai lựa chọn, mà đây là chọn một là đường sống, hai là “đường hoàng tuyền”.
Vốn dĩ câu nói “Ta không phải là bạn lữ của nó” đã đến miệng nhưng phải trực tiếp nuốt xuống. Trong mắt cậu lộ ra tia chân thành nói: “Được, là bạn lữ của lão đại các ngươi, ta vốn dĩ nên gia nhập bầy sói, cùng các ngươi cùng nhau tìm kiếm nó.”
Còn có lựa chọn khác sao? Cậu hiện tại chân trước vừa phủ định, chân sau liền sẽ quy thiên.
“Vậy khi ngươi với Hoắc Bắc ở bên nhau, các ngươi làm cái gì? Nó hiện tại thế nào? Vì cái gì không trở lại bầy sói?” Gia Lặc mang một gương mặt “quả nhiên là thế”, trực tiếp tấn công ba câu liên tục, nó đứng bên người Gia Nặc, nhìn chằm chằm Tề Sở ra lệnh: “Nói.”
Cậu cẩn thận tự hỏi một chút, cậu nghiêng nghiêng cái đầu lông xù, máu trên mặt đã đọng lại, kéo lông có chút đau, cậu theo bản năng dùng móng vuốt cọ cọ mặt của mình, sau đó mới nói: “Ăn con thỏ, ăn tuần lộc, ngủ.”
Cậu nghiêm túc tự hỏi một chút, phát hiện mấy ngày nay không phải ăn thì cũng là ngủ, cậu bổ sung nói: “Lão đại các ngươi bắt con thỏ cho ta ăn, ăn xong chúng ta liền cùng nhau ngủ, chân sau của nó bị thương, cho nên cần phải nằm dưỡng thương.”
“Bắt thỏ……” Gia Lặc sửng sốt một chút, không nghĩ được đây Hoắc Bắc có thể làm chuyện này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT