Phía trên mặt hồ tại Siberia kết một lớp băng thật dày, phía trên tuyết trắng bao trùm, thường xuyên sẽ có chim thú lưu lại dấu vết trên nền tuyết, nhưng rất nhanh sẽ có một lớp tuyết mới bao phủ lên dấu chân ban đầu.
Sau một cơn gió tuyết, hơi thở thuộc về Tề Sở cũng phai nhạt rất nhiều. Mặc dù khứu giác Hoắc Bắc vô cùng nhanh nhạy, nhưng vẫn rất khó tìm được vị trí Tề Sở, chỉ có thể mơ hồ biết được rõ ràng là nó đã đi ra khỏi lãnh địa của mình, bởi vì chung quanh cũng không có hơi thở của động vật khác.
Dưới sườn núi mà lúc trước Tề Sở lăn xuống đã bị bao trùm một lớp tuyết, nhìn qua những nơi khác cũng không có gì khác thường, vì vậy Hoắc Bắc liền xem nhẹ bỏ qua.
“Ngao ô —” Hoắc Bắc đi dọc theo những nơi gần đó một vòng, ở nơi hơi thở biến mất đứng lặng hồi lâu, ngửa mặt lên trời thét dài. Móng vuốt phẫn nộ của nó bấu vào mặt đất, đôi mắt sói hẹp dài tràn đầy sắc lạnh, cái đuôi rũ sau người, vô cùng không kiên nhẫn mà cất vài tiếng sói tru liên tiếp.
Ban đêm, chim muông đang ở dã ngoại đều bị chấn kinh bay lên, thay đổi nhánh cây đậu lên chờ đợi.
Chân sau bị thương vẫn chưa khỏi hẳn, đi đường vẫn còn hơi miễn cưỡng, sau khi đi tuần tra liên tục lãnh địa ba vòng, nó không thể không thừa nhận rằng con sói được nó chăm mấy ngày nay thật sự đã chạy.
Hoắc Bắc dường như bị tức giận đến mức cái đuôi đều xù to, phải biết rằng, những con sói sẽ không xù lông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT