Tề Sở vẫn luôn hôn mê, chỉ còn một hơi giữ mạng, dĩ nhiên không biết ở trong mắt Hoắc Bắc đã trở thành con sói chạy trốn. Lúc cậu tỉnh lại đã là nửa đêm, mới vừa mở mắt đã thấy được trong bóng tối có mấy cặp mắt màu lục phát sáng.
Tề Sở:...
Cậu cảm thấy cậu bất tỉnh vẫn tốt hơn.
Mà sau khi nhận ra Tề Sở đã tỉnh, Tác Á dĩ nhiên sẽ không làm như ý nguyện Tề Sở. Bởi vì không biết mối quan hệ giữa Tề Sở cùng Hoắc Bắc, Tác Á đi tới ngửi ngửi hương vị trên người Tề Sở, nó nói: “Ngươi tỉnh.”
Tề Sở co móng vuốt, nằm ở trên nền tuyết nhìn mấy con sói trước mắt.
Lại là một con sói, nhưng nhìn không quá giống con sói lúc trước, Tề Sở cẩn thận suy nghĩ, cậu nghiêm túc phân biệt một chút, xác định thật sự không giống nhau.
Cậu bởi vì bị thương nên đầu óc có hơi chậm chạp, cuối cùng cũng bắt đầu hoạt động. Nhớ lại khi mình gặp báo tuyết, sau đó rớt xuống vách, rồi khi hôn mê bị túm kéo đi, còn có những âm thanh nghị luận luẩn quẩn bên tai, lập tức sống lưng có chút cứng đờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT