Sáng sớm ngày hôm sau, khi Hoắc Bắc thức dậy liền phát hiện bên người có một thân thể ấm áp đang dụi dụi. Nó chịu đựng cái đuôi của đối phương không có chừng mực quẫy đánh vào người mình, nhưng hiển nhiên đối phương cũng không biết điểm dừng, còn tiếp tục quay cuồng trên mặt đất.
Trên mặt sói Hoắc Bắc là một sự bình tĩnh, đôi mắt sói hẹp dài mang một tia mờ mịt.
Trước khi gặp được Tề Sở, nó chưa bao giờ biết một con sói Siberia có thể dính lang (dính người) đến mức độ này, kể cả khi Hoắc Bắc còn nhỏ, cũng chưa từng thấy qua ai dính với đồng bạn hay người thân như vậy.
Ngoại trừ những cặp bạn lữ vô cùng ân ái, đôi khi sẽ có chuyện như vậy.
“Nói thật cho ngươi biết, ta đối với sói đực không có hứng thú gì hết.” Ánh mắt Hoắc Bắc dời xuống, dừng trên cái bụng mềm mại của Tề Sở, rồi lại dời đi ánh mắt nói: “Ngươi không cần tốn hết tâm tư để làm như vậy, có thời gian làm những chuyện đó không bằng học tập đi săn, con sói mà đến một con thỏ cũng khó bắt được là không thể sống sót.”
Tuy rằng Hoắc Bắc không biết được Tề Sở làm thế nào có thể sống yên bình vô sự đến hiện tại, nhưng nó hiểu rất rõ, lấy tình trạng của Tề Sở hiện tại, có lẽ mấy ngày sau từ biệt thì sẽ là vĩnh biệt nhau, không bao giờ có thể gặp lại.
Nói không chừng lần sau nhìn thấy, có lẽ chỉ là bộ hài cốt của Tề Sở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT