Mẹ Lâm nghĩ như vậy cho nên lúc ăn cơm trưa nói thế với Lâm Quân Trạch khiến cho Cố Tri Ý cảm thấy dở khóc dở cười.
“Mẹ, mọi người yên tâm đi, trong nhà còn có đủ cho tất cả chúng ta ăn uống no nê.” Đáng tiếc Lâm Quân Trạch nói như vậy dưới con mắt của mẹ Lâm chính là đang an ủi bọn họ.
“Con đừng nói lời này an ủi mọi người, con xem lúc này cha mẹ mới tới có một ngày, nhìn thức ăn của nhà con sao mà trong lòng mẹ có chút không yên ổn lắm?”
“Đúng rồi, lão tứ, con mau nói với bọn mẹ, hiện tại tình huống của cái nhà máy này thế nào?” Bên này Cha lâm không nhịn được hỏi chuyện.
Đêm qua chăm sóc quan tâm chuyện đồng ruộng cho nên quên mất chuyện này. Lúc này vừa khéo nhắc tới nên muốn hỏi, biết được tình huống cụ thể thì trong lòng bọn họ cũng nắm chắc.
“Cha mẹ, hiện tại nhà máy đang trong quá trình nhập nguyên liệu để sản xuất, hiện tại chỉ có thể sản xuất quần áo mùa hè, nhưng con tin rằng không mất bao lâu chúng ta sẽ có một lần thu nhập rất khả quan.” Cố Tri Ý nói đúng sự thật.
“Sao, còn phải đợi lâu như vậy ư, vậy sau này công của thợ con không phải tiêu tiền sao?” Lưu Ngọc Lan hỏi thẳng vào vấn đề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT