“Đúng vậy, bên này gọi là cửa hàng khác hoàn toàn với bên chúng ta gọi là Cung Tiêu Xã, nhưng mà sau khi cho phép kinh doanh tư nhân xong thì mọi người có được nhiều sự lựa chọn mua đồ hơn.” Lâm Quân Trạch ở một bên còn không quên giải thích cho họ.
Cố Tử Sâm cũng coi như là người ở Bắc Kinh non nửa năm, lúc này, cũng bắt đầu giới thiệu nơi những người lớn tuổi có thể đi quanh đây cho mấy người lớn.
“Cha mẹ, chú thím, con nói với mọi người, khi trời ấm lên một chút thì không ít các ông các bà đi dạo ở công viên đâu, đến lúc đó mọi người cũng đi ra đi dạo, vô cùng náo nhiệt.”
Mọi người nghe Cố Tử Sâm nói thì cũng gật gật đầu.
Bởi vì Cố Tử Sâm ở một bên khuấy động bầu không khí nên sự câu nệ của mọi người với thành phố Bắc Kinh cũng ít đi rất nhiều. Đặc biệt là thấy thỉnh thoảng lại có người đi xe đạp qua trước mặt mình trên đường cái. Người như mẹ Lâm và Lưu Ngọc Lan cả đời không ra khỏi Triều Thị, lần này bỗng dưng được tới Bắc Kinh, cũng rất sợ người ở Bắc Kinh xem thường bọn họ.
Rốt cuộc ngay cả những người ở thành phố Triều Thị cũng còn coi thường dân quê như bọn họ, thành phố lớn như Bắc Kinh chẳng lẽ còn không khốc liệt hơn?
Cố Tử Sâm đại khái cũng hiểu được bọn họ băn khoăn cái gì, cho nên tận lực nói toàn những đề tài nhẹ nhàng để cho bọn họ yên lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play