“Anh làm cái gì thế hả? Tay lạnh như vậy mà lại sờ vào em.” Nói xong dùng chăn ấp cho mặt mình nóng lên trở lại.
“Để em vực dậy tinh thần, không sai biệt lắm dậy được rồi, mọi người đều đã dậy chuẩn bị ăn cơm sáng.” Lâm Quân Trạch giúp đỡ đem áo khoác và những thứ khác của Cố Tri Ý cầm lại đây.
“Được rồi dậy thôi.” Cố Trị Ý nhận mệnh mà đi ra khỏi ổ chăn ấm áp.
Lâm Quân Trạch bên này giúp đỡ mặc quần áo lên, thời điểm Nhị Bảo vào cửa gọi hai người, vừa vặn liền nhìn thấy ba nhóc đang ghé sát vào mẹ nhóc không biết là đang làm gì?
Ai nha, thật là ngượng ngùng, dù sao cũng là ban ngày ban mặt.
Vừa che lại nửa đôi mắt, vừa nói: “Ai nha, ba ba, mẹ, mau đứng lên đi ăn cơm, con cái gì cũng chưa nhìn thấy, cái gì cũng chưa nhìn thấy.” Nói xong nhanh nhẹn xoay người liền chạy ra ngoài.
Cố Tri Ý: Cái tư thế bịt tai trộm chuông này có cần phải rõ ràng quá như thế hay không...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play